*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lại mười năm phút sau, Du Dữu thoải mái khoan khoái lau khô người, mặc áo ngủ hơn nữa còn tiện tay phun khử mùi không khí, bật quạt thông gió.
Qua cửa tốt đẹp.
Khi vào phòng thì Thương Am vẫn chưa ngủ. Cậu vừa mở cửa đã nhìn thấy ánh mắt trực diện của Thương Am.
Du Dữu trong lòng ấm áp. Ảnh vẫn chờ mình rồi cùng ngủ sao? Quan tâm quá đi.
Mặt cậu vẫn còn đỏ, chạy như điên qua, chui vào chăn rồi đắp kín chỉ lộ ra cái đầu “Chú, ngủ ngon!”
“Ừ.” Thương Am vẫn nhìn cậu, bỗng nắm tay đang thả ở sau buông ra, đặt lên trán cậu một chút. Sau khi xác nhận được chuyện gì xong thì hoang mang.
Chỉ là vẻ mặt hoang mang ít ỏi đó trong ánh sáng mờ mờ thì cũng không nhìn rõ được, cũng không bị nhóc lừa gạt bên cạnh để ý.
Hắn thở dài “Ngủ đi.”
Du Dữu cả người cả thoái, một đêm không mộng.
Đến cả tướng ngủ cũng tốt hơn, cả đêm chỉ đánh thức Thương Am hai lần.
Một lần là Du Dữu xoay người 90°, hai cái đùi cùng mông đều đè lên người Thương Am làm hơi ngạt thở.
Lần hai là lúc Du Dữu nằm mơ, tay túm lấy bọc con cháu của Thương Am, miệng thì lẩm bẩm nói mớ, khóe miệng thì sáng lấp lánh nước bọt
“Bánh cao lương[1]… Một đồng… Hả? À… Hai…”
Thương Am sợ cậu trong mơ mua bánh cao lương thật, lấy tay cậu ra, để về giường.
Liên tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-em-de-em-trach/154839/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.