..............
Ôn Dư Nhiễm nhìn chằm chằm vào màn hình đang phát sáng, liếc mắt một cái đọc hết tất cả các tin nhắn chưa đọc.
Nàng cố ý xem thật nhanh, hơn nữa cố gắng không để lại quá nhiều cảm xúc vào bản thân, sau khi xem xong nàng đặt điện thoại sang một bên.
Trở về làm cái gì?
Nàng điên rồi mới có thể trở về.
Ôn Dư Nhiễm ngã vào trên sô pha, nhắm hờ mắt, không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì, chỉ cảm thấy mọi thứ đều rối tung cả lên.
—— Chị sẽ trở về mà, đúng không?
—— đúng không?
Trong trí nhớ, giọng nói ngọt ngào của tiểu cô nương, rất nhẹ nhàng và cẩn thận. Nếu bây giờ tiểu cô nương đứng ở trước mặt nàng, nhất định sẽ nhìn nàng bằng đôi mắt đen bóng bẩy kia, cứ như vậy mà nhìn nàng, giống như có thể ngắm nàng cả đời.
Ôn Dư Nhiễm xoay người nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Điện thoại ở trên trên bàn trà rung lên.
Mỗi lần rung lên đều có một tin nhắn mới, Ôn Dư Nhiễm không biết điện thoại đã rung lên bao nhiêu lần, cũng không biết tiểu cô nương đã gửi qua bao nhiêu tin nhắn.
Nàng chỉ cảm thấy bực bội.
Bực bội nói không nên lời.
Loại bực bội này xúi giục nàng muốn ra ban công hút một điếu thuốc. Nhưng sau một lúc, nàng khắc chế tuần suất hút thuốc quá thường xuyên sẽ bị nghiện nên không thể đụng vào thuốc lá.
Điện thoại vẫn còn rung.
Nàng sẽ không quay trở lại. Nếu tiểu cô nương không đợi được nàng, sẽ không chờ mãi chứ.
Không có việc gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-chi-ay/1757565/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.