- Thần Thần, lần sau anh đừng tự tiện xuất hiện. - Giọng nói lãnh đạm của Bối Nhi vang lên trong một căn biệt thự to lớn, giọng nói theo một chút khó chịu. Chỉ có ở bên Chí Thần, cô mới lộ ra một ít cảm xúc.
- Anh xin lỗi. Nhưng nếu không làm thế, em có thể nguy hiểm. - La Chí Thần nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, giọng nói khàn mang theo chút đau thương. Hắn thật là không muốn cô bị ảnh hưởng một chút nào.
- Em biết. Nhưng còn tính mạng của anh nữa. Anh nên lo cho bản thân anh trước- Bối Nhi vẫn tiếp tục nói, giọng nói vẫn mang hơi hướng lạnh nhạt, băng lãnh.
-....
Đáp lại cô chỉ là sự im lặng của Chí Thần. Cô đứng dậy bước vào thư phòng, không quên nói thêm một câu quen thuộc:
- Đừng dấn sâu vào tình cảm với em thêm một chút nào nữa. Em vẫn luôn mong anh hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc đó em biết không phải là em.
Chí Thần ngồi xuống ghế như để giảm nhẹ cái đau thương trên mình. Cô biết anh yêu cô nhưng luôn từ chối. Rốt cuộc cô có biết cô đã dấn sâu vào sự vô cảm đến mức nào?
- Chí Thần, anh lại đây xem, em mới học được huyệt vị mới nè! Anh lại đây nhanh!
Trong khu vườn rộng, một cô bé xinh xắn trắng nõn nà với mái tóc và đôi mắt nai màu xanh ngọc kì lạ liên tục kéo tay một cậu bé rất xinh trai. Cậu bé ấy cũng có đôi mắt và mái tóc màu xanh ngọc, dường như hai người là anh em.
- Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-bao-boi-lanh-cam/81915/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.