Nói chuyện một hồi với Trác Nhất Thiến, bất giác đã trôi qua nửa tiếng, đồ ăn đều sắp nguội lạnh, Trần Tấn đến dưới lầu, gọi điện thoại cho Trác Nhất Thiến, cô ấy mới lưu luyến không rời mà đứng dậy.
“Tuần sau Mạnh Nhiễm kết hôn, cậu đi không?”
Tống Huỳnh nói: “Tất nhiên là đi chứ.”
Trác Nhất Thiến có chút chần chừ bảo: “Ngày hôm qua mẹ tớ và mẹ Mạnh Nhiễm đánh bài, bọn họ cũng đã phát thiệp mời cho bố cậu.”
“Tớ biết, không sao đâu.”
Nhà họ Mạnh và công ty xây dựng của bố Tống năm nay hợp tác nhiều, làm đối tác kinh doanh, chắc chắn là phải mời, Tống Huỳnh không cần vì tránh những người này mà ngay cả tiệc cưới của bạn cũng không đi.
Tống Thanh Tùng là người cực kỳ sĩ diện, trừ khi ông ta muốn xấu mặt, nếu không sẽ không làm khó mình ở tiệc cưới của người khác.
Trác Nhất Thiến gật đầu, Tống Huỳnh tiễn cô ấy đến cửa, cửa vừa mở, bỗng cô ấy lại nhớ ra:
“Không phải cậu bảo mời người ta ăn cơm à? Người đâu?”
Bây giờ mới nhớ tới, không biết nên nói trí nhớ của cô ấy tốt hay là trí nhớ kém.
Tống Huỳnh đè bả vai của cô bạn thân, thuận thế đẩy cô ấy ra ngoài cửa, nói phét: “Cậu đưa quá muộn, trước khi cậu tới người ta đã đi rồi, bây giờ tớ ăn một mình...”
“Vậy cậu ăn ít một chút, béo lên sao mặc được đồ phù dâu!”
“...”
Khó khăn lắm mới tiễn được vị Phật này đi, trong nhà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-anh-trang/3588253/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.