Mồm mép của cô gái này quả nhiên không tầm thường, anh không biết tối đêm qua cô ta thật sự yếu đuối hay cố tình tỏ ra như vậy nữa. Giang Tuấn không giấu diếm suy nghĩ của mình, khom người vẽ một vòng tròn lên bầu ngực của Kiều Lệ, chậm rãi nói: 
- Môi của cô rất ngọt, nhưng vị ngọt ấy pha lẫn sự giả tạo nên lưỡi của tôi chỉ đọng lại vị đắng. Trương Kiều Lệ, mang tâm địa dối trá để đối đãi thì cái cô nhận lại sẽ không thể thành thật được đâu. Giống như cô hôn được môi tôi, leo được lên người tôi, nhưng ngoài những thứ đó ra, cái khác nghĩ cũng đừng mơ nghĩ tới.  
Ngón tay Giang Tuấn dừng lại ở đầu ngực nhỏ hồng của Kiều Lệ, nhẹ nhàng ấn một cái, mày tằm ngay ngắn khẽ nhếch lên. Anh quay lưng đi vào phòng tắm, mọi khí thái trong con người anh đều biểu lộ rõ ra ngoài, cao ngạo, bất cần, khó nắm bắt.  
Kiều Lệ siết chặt nắm tay, không buông bỏ mục đích ban đầu. Cô cần gì phải trông mong nhận lại, chẳng phải bây giờ anh ta đang dần đem những thứ mình có dè dặt dâng cho cô rồi sao.  
Giang Tuấn không có thói quen sấy tóc sau khi gội đầu, dẫu trời có lạnh thế nào đi nữa cũng chỉ lau tóc qua loa rồi đi ngủ. Nhưng hôm nay tắm xong anh lại đứng trước giường hồi lâu không leo lên.  
- Lúc nãy Diệp Y Sương ngồi chỗ nào?  
Kiều Lệ nghiêng người nhìn qua, không biết anh ta muốn hỏi chuyện đó để làm gì. Cô lười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-can-chan-tinh-de-yeu-em/2478954/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.