Nước mắt nóng hổi chảy ra từ khoé mắt hai người, bác sĩ đứng bên cạnh liên tục thúc giục, Giang Tuấn cắn răng gật đầu hứa với cô.
- Được, anh ký tên cho em… anh cũng hiến… hiến cả đôi mắt này có được không em?
Kiều Lệ chỉ kịp đáp lại anh một cái gật đầu trước khi được đẩy sang phòng phẫu thuật, Giang Tuấn hốt hoảng chạy đuổi theo sau, cửa phòng lần nữa đóng lại, anh như một kẻ mất phương hướng quỳ rạp xuống nền gạch.
Nữ y tá an ủi anh hết lời, khuyên nhủ anh đứng lên để đi làm thủ tục. Giang Tuấn ngồi nhìn tờ giấy cam kết, không còn lựa chọn nào khác đành đặt bút ký tên. Trước mặt anh bây giờ có thêm hai tờ đơn đăng ký hiến tạng, một cho Kiều Lệ và một cho anh.
Các ô vuông chỉ phần muốn hiến được anh đánh dấu X đầy đủ từ trên xuống dưới, đến phần giác mạc, chợt anh nhớ ra bệnh viện này chính là nơi mà hơn 11 năm trước Trương Hạ đã bị người ta lấy đi đôi giác mạc, hôm nay tại đây anh lại hiến tặng nó cho một người không may mắn khác khi mình qua đời.
"Anh hai! Cho phép em để đôi mắt của anh được thắp sáng thêm lần nữa khi nằm ở đôi nhãn cầu khác, nhưng mong anh phù hộ cho Kiều Lệ vượt qua thời khắc sinh tử này, em và cô ấy nguyện sống chết có nhau."
Giang Tuấn đóng dấu vân tay, ký tên hoàn tất đơn đăng ký của mình không một chút do dự, còn phần của Kiều Lệ… là đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-can-chan-tinh-de-yeu-em/2478810/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.