Nhìn cự quyền màu vàng nhạt giữa không trung, mỗi người có một suy nghĩ khác nhau, có người nghĩ hình như ra tay quá mức rồi, chỉ là luận võ mà thôi, có cần dùng chiêu thức mạnh bạo đến như thế không?
Có người thì cảm thán, lục mạch cửu trọng thiên dùng vũ kỹ trận pháp không ngờ đã có thể cường đại đến như vậy.
Cũng có một nhóm người nghĩ là chiêu này đã được Ngô Khấu Đức luyện đến thuần thục, thật là rất không đơn giản mà.
Còn có người...
Mà bất kể là loại nào cũng thế, hầu như tất cả mọi người đều cho rằng, Bộ Tranh nhất định phải thua trước một quyền này, chí ít là dựa theo quy tắc tỷ võ này, hắn nhất định phải thua.
Phần lớn mọi người đều nghĩ Bộ Tranh không có cách nào ngăn cản một chiêu này, không nghĩ đến khả năng khác, mà những người còn lại nghĩ Bộ Tranh sẽ chạy ra khỏi lôi đài.
Mặc kệ nói như thế nào, hắn thua chắc rồi.
Trưởng lão trê sân nhìn Bộ Tranh, nếu Bộ Tranh nhận thua hắn sẽ nhanh tay bảo hộ, còn nếu không thì hắn cũng chỉ đứng nhìn mà thôi.
Đông Phương Như Mộng có chút xung động muốn xuất thủ, nhưng rất nhanh nhịn được, vì nàng nghĩ đây chỉ là luận võ nên dù thua cũng không sao, hơn nữa Bộ Tranh cũng không hề đơn giản.
Vào giờ khắc này,Bộ Tranh cũng không hề chịu thua, tất cả mọi người đều biết hắn không chịu nhận thua, không phải là nguyên nhân lớn lao gì, chẳng qua là bởi vì Bộ Tranh đã làm ra động tác, đó là động tác phản kích.
Mặc kệ Bộ Tranh có thành công hay không, nhưng mọi người đều biết hắn sẽ không buông tha, tất cả mọi người đều nhìn, lúc này những lôi đài khác đều dừng lại. Đây chính là đòn quyết định rồi, cũng không rõ có thế phá giải hay không.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy Bộ Tranh vận hành trận pháp thi triển ra một chiêu vũ kỹ trận pháp mà tất cả mọi người đều từng tiếp xúc qua, kiếm ảnh thuật!
Lúc này, trong lòng mọi người đều có chút thất vọng. Bọn họ vốn đang cho rằng Bộ Tranh sẽ sử vũ kỹ trận pháp gì cao cấp lắm, không ngờ lại là trận pháp vũ kỹ cơ bản nhất, chỉ cần tu luyện ra chân khí là đã có thể ngay lập tức tiếp xúc được với kiếm ảnh thuật, nói chung nó khá là phổ thông.
Quyền trận này của Ngô Khấu Đức không có khả năng là quyền trận cơ sở, nó thuộc về quyền trận cao cấp, tối thiểu là lục mạch bát trọng thiên tài mới có thể tu luyện, nhưng để hoàn toàn khống chế thì phải trên thất mạch mới được.
Lục mạch cửu trọng thiên, như Ngô Khấu Đức chỉ mới gọi là miễn cưỡng khống chế thôi, nhưng uy lực thì không thể chê được, có thể nói là rất mạnh.
Bộ tranh hiện tại chỉ là lục mạch lục trọng thiên, mà "kiếm ảnh thuật" hắn đang sử dụng căn bản vô pháp đối kháng với chiêu này của Ngô Khấu Đức, uy lực thậm chí ngay cả một phần mười của Ngô Khấu Đức cũng không tới.
Mà tình huống hiện tại là hai người bọn hắn đang so đấu vũ kỹ trận pháp, Bộ Tranh dùng một chiêu này, giống như là nói cho mọi người, hắn nhất định phải thua, chí ít mọi người đều là cho là như vậy.
Chỉ là mọi người rất nhanh phát hiện, kiếm ảnh thuật của Bộ Tranh tựa hồ khác với những gì mình biết, kiếm ảnh đánh ra không ngờ chỉ có một, mà không phải rất nhiều kiếm ảnh như mọi người tưởng tượng .
Là chân khí quá ít, chỉ có thể đánh ra một kiếm ảnh hay sao?
Điều đó không có khả năng, hắn là lục mạch lục trọng thiên, dưới tình huống bình thường, có thể đánh ra trên trăm kiếm ảnh. Cho dù thiếu chút nữa, thì cũng có thể đánh ra hơn mười kiếm ảnh, không có khả năng chỉ có một. Đồng thời, cái kiếm ảnh này cũng có chút khác biệt, nếu so với bình thường thì lớn hơn rất nhiều!
Chỉ có một giải thích đó là kiếm ảnh thuật đã được sửa đổi, so với kiếm ảnh thuật ban đầu thì cao cấp hơn, nên cũng không trách được hắn dùng chiêu này, hắn sử dụng kiếm ảnh thuật không phải để nhận thua mà để hóa giải thực sự, mọi người đã nghĩ sai rồi.
Kiếm thuật của Bộ Tranh khiến rất nhiều người khâm phục, bây giờ thắng thua chưa rõ, nhưng chiêu thức mạnh mẽ là điều mà mọi người không thể không thừa nhận.
Không sai, tuy kiếm ảnh thuật của Bộ Tranh không phải là bộ cơ sở kia, nhưng nhìn về uy lực thì vẫn không thể so với cự quyền của Ngô Khấu Đức.
Mà ở phía sau, Bộ Tranh động, không ngờ hắn lại có thể động! !
Trong lúc thi triển vũ kỹ trận, để khống chế trận pháp một cách chính xác thì không thể phân tâm, trừ khi là người đã luyện tập đến vô cùng nhuần nhuyễn, đồng thời chân khí phải dồi dào.
Đây là nguyên nhân vì sao lúc thi triển ra vũ kỹ trận pháp người ta thường lùi ra một khoảng cách an toàn, chủ yếu là sợ bị đối phương can thiệp.
Cảnh giới hiện nay của Bộ Tranh, thi triển vũ kỹ trận pháp là điều hết sức miễn cưỡng, thi triển ra đã khó rồi, đừng nói chi là việc phân tâm. Chỉ là mọi người đều thấy Bộ Tranh đang động, đồng thời di chuyển với tốc độ không hề chậm về phía Ngô Khấu Đức, vung tay về phía trước, kiếm ảnh kia ngay lập tức xuyất hiện ngay trước mặ t. Tình huống này đối với mọi người nhìn giống như là một loại ảo giác, Bộ Tranh không thi triển kiếm ảnh thuật mà giơ cự kiếm trong suốt tiền về phía Ngô Đức Khấu, tuy gọi là cự kiếm nhưng chỉ giới hạn trong binh khí thôi, còn so với ảnh cự quyền kia thì ở hai đẳng cấp khác nhau. Hình ảnh trận đấu hiện ra trước mắt mọi người, Bộ Tranh giơ cự kiếm phóng về phía cự quyền màu vàng nhạt, hai người rất nhanh đụng vào nhau, đến bây giờ bọn họ lại có thêm suy nghĩ việc “cự kiếm” và “cự quyền” tiếp xúc vào nhau cứ như là liễu diệp đao (kiểu như cành liễu nhỏ yếu) đánh vào bàn tay con người.
Cũng không biết cự quyền phá hủy cự kiếm. hay là bị đâm xuyên vào,lập tức liền có đáp án, bởi vì thời gian sẽ không vì vậy mà dừng lại, sự tình vẫn như cũ đang phát triển. Kiếm ảnh thuật của Bộ Tranh cắm vào cự quyền, đồng thời mang theo thân thể hắn chui vào bên trong cự quyền. Kiếm cũng không có vì vậy mà dừng lại, thế như chẻ tre tiếp tục tiến về phía trước, phá vỡ quyền kia, trực tiếp nhằm vào Ngô Khấu Đức đang ngẩn người ngự không mà đứng đó. Có lẽ là bởi vì hắn không thể tin được, hoặc có lẽ là bởi vì hắn đang khống chế chiêu vũ kỹ đó, hắn dĩ nhiên không có một chút phản ứng. "Phanh!" Ngô Khấu Đức bị Bộ Tranh sử dụng kiếm ảnh đánh lên trực tiếp ngã xuống mặt đất, mọi người nhìn như là chuyện là ngoài hành tinh, điều này đồng nghĩa với việc Bộ Tranh đã giành thắng lợi. Mặc kệ Ngô Khấu Đức có đứng lên được hay không, nói chung bây giờ hắn đã thua. "Oanh..." Toàn bộ luyện võ trường đều phát ra âm thanh ủng hộ, kết quả này là ngoài dự liệu của bọn họ, không nghĩ tới Bộ Tranh lại có thể thắng lợi, hơn nữa còn là đối kháng chính diện mà thủ thắng.
Bên cạnh đó Bộ Tranh cũng không sử dụng trận khí, điểm này ngược lại là Ngô Khấu Đức chiếm tiện nghi rồi. Hiện tại không còn có người nào nghĩ Bộ Tranh là phế vật, cũng không còn nghĩ hắn chỉ là một tên đi cửa sau để tiến vào giáo phái rồi, màn trình diễn này của Bộ Tranh lúc này đã đưa đến oanh động thật lớn.
Mà sau trận chiến này, chắc chắn cái mũ phế vật đã bị gỡ bỏ, thay vào đó là danh hiệu thiên tài, đồng thời cũng sẽ là một trong những người trong số những thành viên tham gia vòng chung kết.
Lúc đầu Ngô Khấu Đức coi như là một nhân vật đứng đầu, mà Bộ Tranh chính diện đánh bại Ngô Khấu Đức thì tất nhiên chẳng có lý gì mà Bộ Tranh không phải là nhân vật lớn cả.
“Xem ra Bộ sư đệ không chỉ có thiên phú tu luyện, mà về phương diện vũ kỹ cũng rất có thiên phú, chiêu kiếm ảnh thuật vừa rồi thật sự là xảo diệu không gì sánh được!"
"Ân, vừa đột phá một chiêu kia của đối thủ, còn có thể cho đối thủ một kích bay ra ngoài, còn đưa mình vào khu vực an toàn!" "Phòng thủ tốt, tiến công cũng hay! !"
"Đúng vậy..."
Tràng diện bây giờ là tràng thảo luận của rất nhiều trưởng lão, bọn họ xưng hô Bộ sư đệ cũng có chút tôn trọng hơn chứ không tùy ý như trước.
"Đa tạ!"
Lúc này Bộ Tranh cũng không có nghĩ gì khác, nói hai chữ đa tạ với Ngô Khấu Đức đang ngồi đờ đẫn dưới mặt đất, đây chính là lịch sự, hắn thấy qua nhiều tràng luận võ rồi, bọn họ đều làm như vậy.
"Ngươi, ngươi làm như thế nào?"
Ngô Khấu Đức nhìn Bộ Tranh cũng không hoàn lễ mà hỏi.
"Quyền của ngươi quá lớn."
Bộ tranh trả lời.
"..." Ngô khấu đức trầm mặc, nghe được Bộ Tranh nói câu này, dường như gần như lĩnh ngộ được đạo lý bên trong, cũng rơi vào trầm tư. Không sai nếu là cú đấm quá lớn thì sẽ phân tán lực lượng, nếu biết tập trung vào một chỗ, và nhỏ hơn thì mọi chuyện sẽ khác rồi. Nhưng mà thực sự việc này cũng không ai nghĩ tới, việc Bộ Tranh dùng cách này để phá chiêu thì Ngô Khấu Đức cũng đành bó tay mà thôi. Chỉ có thể thừa nhận thua trên tay của Bộ Tranh thật sự là không oan, cũng giúp hắn lĩnh ngộ một ít đạo lý.
Giống như Bộ Tranh nghĩ, một hồi luận võ, tối trọng yếu cũng không phải thắng thua, mà là có hay không ở trong đó học được một ít điều nào đó, cho dù là thua, có thể học được thêm, đó cũng là thắng.
"Ba tràng thắng liên tiếp, vậy ngày mai cũng không cần trở lại, đi thôi!"
Bộ Tranh trực tiếp nói, cũng không nhìn phản ứng của người khác, lập tức lách người chạy đi, hôm nay hắn rất cao hứng, vì hắn đã chiến thắng rồi.
Đương nhiên, chiến đấu với Ngô Khấu Đức , đối với hắn cũng có không ít chỗ tốt, tuy rằng không thể nói học được rất nhiều nhưng cũng không hề tồi, ít nhất nó không còn là lý thuyết. Từ ngày hôm nay có thể đến thành thị mua một ít hàng hóa, đồng thời sống phóng túng, sau đó bắt đầu luyện đan, luyện khí, đúc kiếm nhỉ, lại muốn bắt đầu bận rộn, cũng không nên bởi vì võ đạo mà hoang phế những thứ này, nếu không những cố gắng trước kia của mình đều là hoang phí rồi.
Còn phải xem thử Tú Anh đã gửi thư chưa, không biết tình hình dạo này của nàng thế nào. Nói chung bộ dạng lúc này của hắn giống như là không quan tâm cho lắm tới vòng chung kết của môn phái rồi,tựa hồ là không có chút ý nghĩa nào nhỉ...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]