Chương trước
Chương sau
"Lần này khẳng định không phải con! Con không có khả năng phóng thí một phát liền có thể hủy đi một tiểu lâu." Tần Thông nói.

"Phụ thân! !" Tần Sương bó tay, sao cứ nhai đi nhai lại cái từ phóng thí này chứ.

"Ừ, lần này không phải Tần sư tỷ phóng thí, là ta." Bộ Tranh tỏ vẻ chính khí nói.

"Phanh!" Tần Sương cũng không nhịn được nữa, trực tiếp đánh một quyền vào đầu Bộ Tranh, ngươi còn mở mồm nói được như thế sao!

"A, Tần sư tỷ, đây là ta giúp cô giải thích, cô đánh ta là cớ làm sao?" Bộ Tranh bày ra vẻ mặt vô tội nhìn Tần Sương, ánh mắt kia khiến người ta cảm thấy cực kỳ đáng thương.

Từ lúc nào tên tiểu tử này học được cách giả bộ đáng thương rồi!!

"Ta gai mắt ngươi nên đánh đó, ngươi có ý kiến sao?" Tần Sương nhìn Bộ Tranh cười nói, tùy rằng cười tươi, nhưng Bộ Tranh nhìn thế nào cũng cảm thấy điệu cườii này không thân thiện chút nào.

"Không ý kiến, đương nhiên không có ý kiến , Tần sư tỷ, cô nói cái gì thì sư đệ đều tuyệt đối nghe lời." Bộ Tranh lập tức cung kính nói.

"Tiểu hỗn đản ngươi liệu hồn, được rồi, phụ thân, thật ra không có gì, chẳng qua vừa nãy lỡ tay xuất chiêu quá mạnh làm cho tiểu lâu bị phá hủy." Tần Sương nói.

"Chiêu gì mà có thể cường đại như vậy?" Đám người Tần Thông có chút hoài nghi, chiêu thức như vậy thật không đơn giản, nhìn Bộ Tranh chẳng qua mới hơn tứ mạch một chút, sao có thể phát ra chiêu thức có uy lực như vậy .

“Không sai, chỉ một chiêu, dùng trận binh này để phát ra.” Tần Sương nói.

"Nga, nguyên lai là như vậy, nếu như là trận binh thì đúng là có khả năng, cái trận binh này nhìn sơ qua không tồi, phẩm chất hẳn thuộc loại bảo khí a." Tần Thông nhìn trận binh trong tay Tần Sương hỏi.

Trận binh có thể phát huy ra uy lực lớn như vậy, tuyệt đối không phải là trận binh bình thường, bét nhất là cấp bậc bảo khí.

"Ừ, là bảo khí trung phẩm." Tần Sương gật gật đầu.

"Bảo khí trung phẩm? Con kiếm đâu ra vậy?" Tần Thông tò mò hỏi. Sau khi hỏi xong, hắn nhận ra mình quá ngu, sao có thể hỏi chuyện này trước nhiều người như vậy, chuyện này phải lén hỏi mới đúng.

"Điều này thứ con không thể trả lời, cha còn chuyện gì nữa không?" Tần Sương lắc đầu nói.

"Ha ha. Đúng vậy đúng vậy, đây là bí mật của con, sao có thể tùy tiện nói cho người khác biết, dù ta là phụ thân con cũng thế, tốt lắm, ta đi đây." Tần Thông cười nói, vừa khéo hắn cũng không muốn Tần Sương nói ra, liền mượn cái bậc thang này đi xuống.

"Phụ thân, đi thong thả!"

"Bá phụ, đi thong thả!"

"Được rồi, các ngươi tiếp tục chơi đi..." Tần Thông phất phất tay, xoay người rời đi.

Mà khi Tần Thông đi được mấy bước, đột nhiên nhớ tới một việc, quay đầu lại hỏi Tần Sương: "Sương nhi, một chiêu mà con nói đó, là của con sao..."

"Đúng vậy, chính là tuyệt chiêu của con. Nếu không, mọi người nghĩ rằng tuyệt chiêu đó là của sư đệ sao?" Tần Sương cười nói.

Một chiêu này nàng không hề tiết lộ với ai ngay cả phụ thân nàng, do đó phụ thân của nàng cũng không biết nàng học chiêu này từ Bộ Tranh.

"... , vậy con vẫn nên bảo vệ Bộ Tranh cho tốt ." Tần Thông nói.

"Con biết rồi." Tần Sương gật gật đầu. Coi như không có trận binh này, nàng cũng sẽ bảo vệ Bộ Tranh, chỉ riêng việc nàng thiếu nợ Bộ Tranh thôi thì nàng cũng muốn bảo hộ Bộ Tranh thật tốt rồi.

Đồng thời, nàng cũng hiểu được ý bảo hộ trong lời nói của Tần Thông mang nghĩa gì, đó là bảo vệ thật tốt để tuyệt chiêu kia không truyền ra bên ngoài, bằng không ưu thế của nàng sẽ biến mất.

Điểm này, Tần Sương cũng đã nói qua với qua với Bộ Tranh, dặn hắn đừng dễ dàng lộ ra một chiêu này, cũng đừng có tùy tiện dạy người khác.

Khi đó, Tần Sương còn tưởng rằng Bộ Tranh vẫn giống như thời ở Thanh Vân kiếm phái, thái độ quá mức đơn thuần, nhưng rất nhanh nàng hiểu được, kỳ thật hắn cũng không phải đơn thuần như bề ngoài , có một số việc hắn cũng hiểu được nặng nhẹ.

Nhưng mà nói gì đi nữa, hắn vẫn còn là một tên dế nhũi hai lúa đơn thuần thiện lương, so sánh ra mà nói tổng thể vẫn là người rất đơn thuần.

Đây cũng rất bình thường , người nào cũng có thời điểm đơn thuần cũng như thời điểm không hề đơn thuần, điều này và thiện lương không giống nhau, người thiện lương có thể luôn luôn thiện lương, nhưng người đơn thuần không có khả năng lúc nào cũng đơn thuần, trừ phi hắn khuyết thiếu trải nhiệm nhân sinh. 

Bộ Tranh mấy năm nay không hề khuyết thiếu trải nghiệm nhân sinh, thậm chí có thể nói nếu như so với những người khác thì trải nhiệm của hắn nhiều hơn rất nhiều, không giống như lúc hắn ở trong thôn, không tiếp xúc với ngoại nhân, thuần khiết như tuyết.

Nàng nghe Bộ Tranh nói, hắn chắc chắn sẽ không tùy tiện dạy chiêu này cho người khác, trừ phi là người thân cận nhất, ừ, không bao gồm cả Tần sư tỷ ngươi.

Khi đó Tần Sương nghe mấy câu trước đang rất hài lòng thì câu nói kế tiếp lại nàng có chút không vui .

"Tần sư tỷ, cô tới thử chút đi, dù sao chỗ này cũng đã là đống hoang tàn, cô cứ xuất chiêu về phía bên này." Bộ Tranh nhìn người khác đi rồi mới chỉ vào tiểu lâu vừa mới hủy diệt nói.

" Được, ta sẽ thử xem !" Tần Sương gật đầu, nếu lấy được trận binh mới, vậy thì phải làm quen với trận binh này mới được.

Đầu tiên Tần Sương nhắm mắt lại, cảm thụ từng luồng tin tức trận pháp do trận khí truyền đến, không cần đến sự giảng giải của người luyện chế, cũng có thể cảm nhận được cách dùng trận binh này, đây là chính là luyện hóa trận binh.

Cái gọi là luyện hóa trận binh, chính là phải hoàn toàn hiểu thấu trận binh, đồng thời khắc tinh thần lạc ấn vào trận binh là có thể biến trận binh này thứ dành riêng cho mình, dù cho người khác chiếm được, nếu không luyện hóa lại thì không cách có cách nào sử dụng .

Thật ra không cần luyện hóa cũng có thể sử dụng, nhưng người bình thường chắc chắn sẽ không hiểu cách dùng thanh trận binh này, chỉ có người luyện chế mới rõ ràng, giống như Bộ Tranh, hắn hoàn toàn có thể phát huy ra uy lực của trận binh mà không cần phải luyện hóa. 

Bây giờ Tần Sương đang luyện hóa trận binh, bất quá trước mắt nàng chỉ luyện hóa đơn giản, dù sao muốn hoàn toàn luyện hóa một trận binh, nhất là trận binh cấp bậc bảo khí trung phẩm, sẽ cần tiêu tốn không ít thời gian, đương nhiên, đây là xét theo công lực của nàng mà nói.

Hiện tại chỉ là luyện hóa đơn giản , thử xem uy lực...

"Hô!"

Tần Sương đột nhiên mở mắt, sau đó quơ kiếm trong tay, một khắc này, thanh kiếm bộc phát ra hào quang, theo chiêu thức xuất ra, từng đạo kiếm quang chồng chéo vào nhau tạo thành một lưới kiếm dày đặc tán phát về phía trước, đống đổ nát trước mặt một lần nữa bị xới tung lên, khiến khung cảnh càng trở nên đổ nát hoang tàn. 

"Ầm!"

Tro bụi mù mịt bốc lên, khiến toàn thân cả ba thiếu nữ dính đầy tro bụi, mà Bộ Tranh đã né qua một bên từ trước rồi, hắn đã có kinh nghiệm một lần, tuyệt đối sẽ không dính tro bụi vào người lần thứ hai . 

"Này, này, Bộ Tranh, ngươi xác định trận binh này chính là bảo khí trung phẩm sao? Vì sao ta lại cảm thấy nó so với binh của Tần Sương mạnh hơn nhiều nhỉ?" Lục Tiểu Dạ ngơ ngác hỏi , "A, ngươi người làm sao chạy ra xa như vậy! Ta kháo !"

Lục Tiểu Dạ phát hiện Bộ Tranh thoát khỏi tro bụi, nhìn lại chính mình thì bụi bặm đầy người, liền mắng to một câu, thầm nghĩ trong lòng Bộ Tranh này thật sự là không có biết lấy lòng nữ nhân gì cả.

"Ta đây tạo ra trận binh chính là vì chiêu kiếm pháp này, nếu thi triển riêng một chiêu này, có thể so với trận binh cấp bậc bảo khí cực phẩm." Bộ Tranh nói. 

Hắn cũng không phải rất có lòng tin, nếu có tin tưởng, thì có thể nói thẳng là cấp bậc linh khí, dù sao thì bảo khí cực phẩm cũng đã đủ trâu lắm rồi.

"Không phải chứ, trận binh chuyên biệt, nếu so với trận binh bình thường thì càng thêm hiếm thấy, đây quả thật là do chính ngươi luyện chế ra?" Tống Lục Châu hoài nghi nói, có thể luyện chế ra trận binh như vậy, điều này chứng tỏ kỹ thuật luyện khí của Bộ Tranh vô cùng cao minh.

Mà hắn ít tuổi thế đã có thể luyện chế ra trận binh tốt như vậy, cộng thêm việc hắn có thể luyện chế chân khí đan, thật là người khác khó có thể tưởng tượng nổi, thậm chí có thể nói, chuyện này so với việc hắn biết luyện chế chân khí đan càng thêm khó tin hơn.

Đây chỉ là nói riêng từng cái, nếu gộp cả hai lại cùng một lúc thì đó chính là không tưởng, căn bản thật không thể tin nổi.

"Ừ, do ta luyện chế , bất quá, thân kiếm này cũng không phải do ta đúc ." Bộ Tranh nói.

"Nếu thanh kiếm này cũng là do ngươi đúc thì tính ra ba nghề luyện khí, luyện đan, đúc kiếm người đều biết cả, hơn nữa đều xuất chúng như vậy, ngươi có thể giỏi hai nghề cũng đã khiến ta không thể tin nổi rồi ." Tống Lục Châu nhỏ giọng nói. 

Quả thật so với thiếu niên này, ca ca mình không phải là đối thủ.

Nếu nàng biết ngay cả kiếm pháp của Tần Sương cũng là do Bộ Tranh truyền thụ , có lẽ nàng sẽ quỳ xuống bái lạy Bộ Tranh, đồng thời sẽ hiểu được, vì sao Tần Sương lại đối xử tốt với Bộ Tranh như vậy.

"Ta cũng không thể tin được, liệu luyện đan hạng nhất có phải do Tần Sương cố ý tạo ra hay không." Lục Tiểu Dạ hoài nghi nói, vào lúc này, nàng chính mắt nhìn Bộ Tranh luyện khí, nhưng luyện đan thì nàng chưa từng gặp qua, cái này rất có thể là giả dối. 

"Ngươi xem, hắn có trình độ luyện khí như vậy, vì sao phải tuyên truyền luyện đan làm gì? So với việc luyện đan, mọi người càng hy vọng lấy được một thanh trận binh thật tốt, so với luyện đan thì được hoan nghênh hơn rất nhiều." Tống Lục Châu phân tích nói, tuy rằng nàng chán ghét Bộ Tranh, gây trở ngại cho ca ca của mình, lúc này cũng vẫn như vậy, nàng cũng không có lòng tốt như thế, có thể dung nạp được sự tồn tại của Bộ Tranh.

Bất quá, cho dù nàng chán ghét một người thế nào đi nữa thì phân tích của nàng vẫn sẽ rất khách quan.

"Tần Sương, trình độ luyện đan của hắn ra sao?" Lục Tiểu Dạ hỏi.

"Chính các ngươi đoán thử xem." Tần Sương thản nhiên cười nói

"Được rồi, sư đệ, hiện tại chỗ này bị hủy, ngươi muốn ở chỗ ta hay không?" Tần Sương lại đề nghị Bộ Tranh ở chung với nàng.

"Đúng vậy, chúng ta đều ở chung, rất có ý tứ nha." Lục Tiểu Dạ lông mi nhíu nhíu, vẻ mặt dâm đãng.

"Thôi đi, ta còn muốn tập trung suy nghĩ, các ngươi quá ồn ." Bộ Tranh lắc đầu nói.

"Ngươi nói ngươi tập trung suy nghĩ cái gì, cái tên thứ dân nhà người." Tần Sương tức giận nói, trả thù việc Bộ Tranh không đáp ứng. 

"Cái gì? Thứ dân?" Lục Tiểu Dạ cùng Tống Lục Châu ngẩn ngơ, nhìn về phía Bộ Tranh, thứ dân? Không thể nào.

"Không sao, nếu ngươi không muốn cùng ở chung chỗ với ta, vậy ngụ ở viện tử bên kia, không có ai ở đó cả ." Tần Sương chỉ vào viện tử bên cạnh nói.

"Được, Tần sư tỷ, nhà nơi này ta sẽ không bồi thường, dù sao vừa rồi tỷ cũng tự nhận phá hủy chỗ này." Bộ Tranh chuẩn bị nhảy sang viện tử bên cạnh, nhưng trước đó vẫn kịp chỉ vào phế tích mà nói.

"Ta nghe là biết, ngươi để ta thử trận binh ở chỗ này là có nguyên nhân , chính là vì muốn kéo ta xuống nước phải không, yên tâm đi, ta sẽ không bắt ngươi bồi thường." Tần Sương tức giận nói.

"Đã vậy, ta nghỉ ngơi trước, ngày mai, nếu Tần sư tỷ cô không rảnh dẫn ta đi tham quan đúc kiếm phường thì tùy tiện kêu ai đó đi cùng ta là được!" Sau khi Bộ Tranh nói xong, liền trèo tường sang viện tử bên cạnh, tiếp đó nghỉ ngơi. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.