Chương trước
Chương sau
"Trễ rồi, Tần sư tỷ đang làm cái gì không biết, nào, Tiểu Bạch, cho ngươi cái vòng chân này, nhìn đẹp lắm đó ." Trong lúc Bộ Tranh nhàn rỗi, tiện tay dùng một ít tài liệu luyện chế một cái tụ linh yêu khí, phải nói hắn có lương tâm quá xá.

Tiểu Bạch được nhận nuôi được một tháng rồi, trừ ăn thì là ngủ, các giác như không được đầy đủ dinh dưỡng, luôn luôn buồn ngủ, Bộ Tranh cũng chẳng muốn quản đến Tiểu Bạch này, ngay từ ban đầu hắn đã không có ý định nuôi dưỡng Tiểu Bạch, đương nhiên, hắn vẫn cung cấp cho Vượng Tài rất nhiều đồ ăn, không đến nổi Vượng Tài không có đủ thức ăn nuôi Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch là yêu thú, vừa ra đời đã ăn thịt, không riêng gì yêu thú, có một số dã thú vừa ra đời đã ăn thịt, bỏi vậy, chủ yếu là Vượng Tài có thể ăn cái gì thì nó ăn cái đó, ngoại trừ bã thuốc ra.

Đó cũng coi như là nuôi Tiểu Bạch một cách gián tiếp, mà Tiểu Bạch cũng không ăn quá nhiều, ăn hết lại đi nằm ngủ, thậm chí có lần Bộ Tranh để ý thấy nó vừa ăn cơm vừa ngủ, bởi vì cặp mắt nó đến hiện tại chỉ có nhắm lại.

Thời gian nó mở mắt ra cách đây lâu lắm rồi, không biết đây là đặc thù của riêng Tiểu Bạch, hay là đặc điểm chung của tam vĩ bạch hồ.

Hiện tại Bộ Tranh cho Tiểu Bạch một cái tụ linh yêu khí, hơn nữa còn tinh mỹ như thế, có thể nói không phải hắn không hề quan tâm đến Tiểu Bạch, mà sau khi Tiểu Bạch đeo cái tụ linh yêu khí này vào thì vẫn ngủ say như cũ.

Bất quá, vào lúc này, Bộ Tranh có thể cảm giác được, tốc độ biến mất của linh khí gần người Tiểu Bạch vô cùng nhanh, điều này cũng thuyết minh, tốc độ hấp thu linh khí của Tiểu Bạch cực nhanh, sau khi có thêm tụ linh khí này vào, khiến tốc độ hấp thu linh của nó tăng nhanh hơn rất nhiều.

Nhìn vào tốc độ hấp thu linh khí ở đây, tựa hồ so với Vượng Tài cường đại hơn nhiều, huyết thống yêu thú quả nhiên là huyết thống yêu thú.

Tiếp theo, Bộ Tranh bắt đầu chìm đắm vào luyện khí, hiện tại hắn luyện khí không phải vì tiền, mà muốn trang bị cho mình sử dụng, hắn cảm thấy trận khí là một kiểu thực lực, trận khí tốt có thể nghịch chuyển độ mạnh yếu của thực lực.

Nhưng trận khí tốt thì đều mắc tiền quá, tính đi tính lại, hắn cho rằng tốt nhất nên dựa vào chính mình luyện chế, làm như thế, vừa có thể tiết kiệm tiền, vừa có thể bán đi trận khí mình không cần, thật lưỡng toàn kỳ mĩ.

Hừ, nói gì thì nói Bộ Tranh vẫn là vì một chữ tiền, tiết kiệm tiền mua trận khí, còn thuận tiện kiếm tiền, tuy rằng vòng vo quanh co nhưng hoàn toàn giống về bản chất.

Chịu thôi, nếu như Bộ Tranh được người trong thiên hạ ủng hộ thì hắn chỉ cần mỗi ngày chăm chỉ tu luyện là được, nhưng hắn vẫn là một tên dế nhũi nông thôn với hai bàn tay trắng, hắn phải luôn nỗ lực vươn lên, so với những người khác thì hắn nỗ lực hơn rất nhiều.

Đây cũng là một điều mà mọi người thường bỏ qua, chỉ biết so sánh niên kỷ và thiên phú giữa hai người, có rất ít người tính đến thời gian mà mộy người phải bỏ ra để tích lũy đầy đủ tài nguyên dùng để trợ giúp bản thân mình tu luyện.

Cố gắng, cô gắng, cố gắng hơn nữa.

Trong lòng Bộ Tranh không ngừng thầm hô cố lên cổ vũ bản thân. Đời thường bất công, cho nên ít ai cố gắng vuốt thẳng cọng lông, nhưng cuộc đời cũng rất công bằng, cọng lông không thẳng nhưng sẽ bớt cong nếu chịu trả giá. Nói chung là sẽ có hồi báo.

Tiếp tục luyện khí!!

Hiện tại Bộ Tranh có khả năng luyện chế ra trận khí cấp bậc bảo khí, cho dù là loại bảo khí xấu òm sơ cấp nhất, nhưng đã là rất không tệ rồi, đương nhiên, đây là đang nói tới vấn đề khả năng, nếu không có tài liệu thì vứt.

Nhưng nói gì thì nói, ít ra vẫn có kỹ thuật chuyên môn!

"Thật sự là phiền chết mà!"

Không biết qua bao lâu sau, sắc trời tối dần, Bộ Tranh mới cảm nhận thấy khí tức của Tần Sương, hơn nữa rất nhanh nghe thấy thanh âm của Tần Sương.

"Tần sư tỷ, cô đã về đấy à, gặp phải chuyện gì mà phiền lòng quá vậy?" Bộ Tranh hỏi.

"Không có gì, chẳng qua bị mấy người đáng ghét quấn lấy." Tần Sương cau mày nói, trong ánh mắt vẫn nhìn thấy được vẻ chán ghét.

"Tài liệu ta cần đâu?" Bộ Tranh trực tiếp hỏi.

"..." Tần Sương trầm mặc, sau đó yếu ớt nói :"Ngươi không hỏi xem ta bị ai quấn lấy sao?"

Mặc dù bản thân tỏ vẻ không muốn nhắc đến, nhưng nhà người cũng quá thành thật đi, trực tiếp bỏ qua không hỏi.

"Hả, vậy cô bị ai quấn lấy vậy?" Bộ Tranh hỏi.

"Chỉ là mấy người đáng ghét."

"Ừ, tài liệu ta cần đâu!"

"..."

"Đã biết nhà người không có lương tâm gì mà, uổng công ta đây chạy đông chạy tây kiếm cho ngươi nhiều dược liệu như vậy, cho ngươi cho ngươi này." Tần Sương đổ dược liệu từ trong càn khôn trạc của nàng ra ngoài.

Tức thì, Bộ Tranh thối lui vài bước, bởi vì dược liệu xếp đống đã lấn đến nơi hắn đứng, điều này cũng nói rõ số dược liệu này nhiều đến cỡ nào.

"Gâu gâu..." Vượng Tài chạy quanh núi thuốc sủa mừng, trong mắt của nó, đây đều là mỹ thực a.

"Đây là cái gì?" Bộ Tranh hỏi, mặc dù khi hắn nhờ Tần Sương đi mua dược liệu không có dặn dò gì trước, nhưng dưới tình huống bình thường, mỗi loại thuốc đều sẽ được tách ra, đâu có trộn lẫn vào nhau thế này.

Với lai, trong những dược liệu này, rất nhiều tài liệu không nằm trong danh sách tài liệu cần mua của mình.

"Đây là đồ tặng của những người đáng ghét, thấy ta đi mua thuốc, bọn hắn cứ muốn lén đưa cho ta, tuy đều bị ta cự tuyệt nhưng bọn hắn vẫn ngoan cố đưa ta bằng được, ta cũng không thể để những dược liệu này bị lãng phí cho nên mới thu lấy, ta cũng không biết làm thế nào để phân loại, cho nên xếp chúng vào một chỗ luôn." Tần Sương le lưỡi, bộ dáng có chút đáng yêu, nếu để người khác nhìn thấy bộ dáng này của nàng, nhất định sẽ bị ngơ ngẩn mấy ngày.

Tuy nhiên, Bộ Tranh không quan tâm lắm, hiện trại trong đầu của hắn chỉ có ba chữ, không mất tiền, những thứ này không mất tiền, ha ha ha, thật sự là lời to rồi.

"Tần sư tỷ, ngày mai cô tiếp tục giúp ta đi mua một số dược liệu nha." Sau khi nước miếng của Bộ Tranh chảy đầy đất liền nghiêm mặt nói với Tần Sương.

"Biến! Ta còn không biết cái âm mao đen tối của ngươi hay sao, muốn lợi dụng ta kiếm lời phải không, quên đi, ta không giúp ngươi đâu." Tần Sương lập tức cự tuyệt, mục đích của Bộ Tranh thật sự quá rõ ràng.

"Nhưng mà, Tần sư tỷ, dược liệu không đủ." Bộ Tranh nghiêm túc nói.

"Phắn, ngươi còn chưa biết ta mua nhiều dược liệu cỡ nào mà dám nói không đủ, ta truyền hồn báo danh cho ngươi biết, những dược liệu ngươi cần ta đều đã mua đủ, lão bản hiệu thuốc còn tặng thêm một phần, tuyệt đối là đủ." Tần Sương nói, tiếp theo lấy ra mấy cái túi càn khôn, mỗi loại dược liệu đặt trong một túi, không chỉ tặng thêm một phần dược liệu mà còn tặng kèm cả túi càn khôn.

"Không thể nào, còn tặng thêm một phần? Như vậy thì đủ rồi, đủ cho ta luyện chế trong vòng ba tháng, đến lúc đó lại phải đi mua tiếp, vẫn sẽ phải phiền toái Tần sư tỷ rồi." Bộ Tranh cười hì hì nhìn Tần Sương, thầm nghĩ trong lòng, nguyên lai nữ nhân mua đồ còn có công dụng như vậy a.

Đương nhiên, nữ nhân này không phải là nữ nhân bình thường, nàng vốn là tiên tử trong lòng mọi người, hơn nữa hiện tại cực kỳ nổi tiếng, rất nhiều người muốn lấy lòng nàng, không tiếc vốn liếng, nhưng lão bản cửa hàng kia thật ra không thiệt bao nhiêu cả, cơ bản là không có lời thôi.

"Đợi đến lúc đó rồi nói." Tần Sương trợn mắt liếc Bộ Tranh, đồng thời bóp bóp hai bờ vai của mình, bộ dáng như ta đây rất mệt mỏi, ngươi thức thời chút đi.

"Ừm, đến lúc đó cô tiện thể bán giúp ta một số bồi nguyên đan, phòng chừng thứ này về sau ta không cần nữa." Bộ Tranh không hề chú ý tới động tác của Tần Sương, chỉ chăm chăm kiểm kê dược liệu trong mấy túi càn khôn, chất lượng của những dược liệu này khiến hắn rất vừa lòng, không hổ là đại đô thị của thế lực cấp huyền thất phẩm.

"Ngươi coi ta là nha hoàn cho ngươi sai sử sao!" Tần Sương có chút khó chịu nói.

"Nào dám a, không phải nói cô đi bán rong, ra chỗ hội chợ bán thể nào cũng được giá cao, còn nữa, cầm giấy bút ghi lại đi, ta còn cần một vài tài liệu luyện khí, cô cũng giúp ta mua về luôn, ta cảm thấy cô tuyệt đối có thể mua được số lượng nhiều nhất cũng như tốt nhất." Bộ Tranh nói rất thành thực.

"Ngươi đúng là đã coi ta như nha đầu sai sử rồi, quên đi, coi như ta thiếu ngươi... à mà, ngươi muốn tài liệu luyện khí làm gì, chẳng lẽ ngươi còn có thể luyện khí?" Tần Sương đột nhiên hỏi.

"Phí lời, ta là người của Linh Bảo tông đó à nha." Bộ Tranh trực tiếp trả lời.

"Nhưng không phải ngươi chỉ làm việc ở luyện đan phường sao?" Tần Sương nghi ngờ nói, rất rõ ràng, Bộ Tranh cũng không nói cho nàng biết trong lúc hắn ở Linh Bảo tông, hắn cũng thuận tiện học một chút luyện khí, hơn nữa học hỏi được từ Thượng Quan Tiểu Muội không ít, sau đó hắn luôn chăm chỉ luyện tập thuật luyện khí.

"Rảnh rỗi thì đi luyện khí, ta rất lợi hại đó nha." Bộ Tranh nói.

"Ngưng, ngươi lợi hại cái mốc xì, ta đây có một thanh kiếm, vừa vặn thiếu trận pháp, ngươi giúp ta luyện chế đi." Tần Sương lấy ra một thanh kiếm mới đúc, ở vương triều đúc kiếm này, kiếm mới được đúc ra nhiều vô kể, bất quá, có thể được Tần Sương nhìn trúng, tự nhiên không phải là vũ khí đơn giản.

"Đây là..." Bộ Tranh tiếp nhận thanh kiếm kia, quan sát kỹ thì nhận thấy nguyên liệu đúc ra thanh kiếm này đều là thượng đẳng, so với những thanh kiếm hắn từng nhìn thấy qua thì tốt hơn nhiều lắm, nhưng thoạt nhìn động tác của Tần Sương, dường như không để ý tới thanh kiếm này cho lắm, thuyết minh thanh kiếm này đối với nàng, chưa phải là tốt nhất.

"Đây là thanh kiếm do một đúc kiếm sư rất nổi danh ở Linh Đô chế tạo ra giúp ta, nhưng ta cảm thấy chưa thích hợp với ta lắm, cho nên luôn để trưng, cũng không tìm người luyện chế trận pháp, đồ trưng cũng chỉ là đồ trưng, giờ lấy nó thử nhìn xem trình độ luyện khí của ngươi như thế nào." Tần Sương nói.

"Kiếm của cô đích xác là kiếm tốt, được rồi, để ta thử luyện chế trận binh xem sao." Bộ Tranh có chút chờ mong nói.

"Thử xem? Đây là lần đầu tiên ngươi luyện chế trận binh sao?" Tần Sương có chút ngoài ý muốn hỏi.

"Đương nhiên, trước khi nào có binh khí tốt như vậy cho ta luyện chế trận binh, ta chỉ luyện chế một vài trận khí mà thôi." Bộ Tranh nói.

Tuy rằng trận khí và trận binh đều là thuộc cùng một loại, nhưng trận binh thì cần thêm kỹ thuật và một vài điều kiện nữa, trận binh nhất định phải có một thanh binh khí tốt làm căn bản, cũng được gọi là binh phôi.

Tốt xấu của một thanh trận binh, cái căn bản này rất quan trọng, một đúc kiếm sư giỏi, có kém luyện khí sư một chút thì cũng có thể luyện chế ra một thanh trận binh không tồi, nhưng một luyện khí sư giỏi, cũng không có cách nào luyện chế binh khí của đúc kiếm sư thành trận binh tốt, cùng lắm là tương đối khá mà thôi, nhưng vẫn là một thanh trận binh thất bại.

Bất quá, muốn phát huy ra hiệu quả cường đại nhất của trận binh, dĩ nhiên phải có sự giao lưu kết hợp, gọi tắt là giao hợp, đúc kiếm sư không những phải luyện ra một thanh binh khí tốt, mà còn phải lưu lại một vài chỗ cho luyện khí sư có thể khắc trận pháp lên, đồng thời cũng phải lưu lại "đường" đi cho trận pháp phát ra.

Giống như thanh hắc kiếm của Bộ Tranh, nếu chỉ tính riêng về mặt binh khí mà nói, có thể nói nó là một thanh binh khí cực phẩm, nhưng vấn đề là nó không lưu không gian cho luyện khí sư, căn bản không thể khắc trận pháp được, điều này cũng khiến cho nó nhất định không thể trở thành trận binh, trừ phi là trọng luyện thanh hắc kiếm lại.

Có đôi khi, vì một thanh trận binh tốt, yêu cầu luyện khí sư phải tự thiết kế một thanh binh khí, sau đó giao cho đúc kiếm sư chế tạo ra, điều này liên quan đến yếu tố đúc kiếm sư có năng lực hoàn thành hay không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.