Chương trước
Chương sau
Được rồi, chỉ cần có cơ hội, chúng ta lập tức giết chết hắn." Mã Linh Nhi nói, cùng lắm đến lúc đó quất lên thi thể hắn thêm vài roi, chung quy so với để hắn chạy thoát thì tốt hơn.

"Được!" Âm sư huynh rút đao của hắn ra, nếu như vừa có cơ hội, hắn sẽ chém Bộ Tranh thành hai khúc.

Bộ Tranh cũng không biết sự chuyển biến của Âm sư huynh, dù cho hắn biết, bất luận bản thân bị kẻ nào bắt được, đều chỉ có một đường chết, cho nên hắn tiếp tục cắm đầu chạy tới phía trước, nhìn địa phương trước mắt hãy còn mới mẻ trong ký ức, thầm nghĩ trong lòng, nhanh thôi, sắp tới rồi.

Mà Âm sư huynh phía sau còn đang thầm nghĩ trong lòng, gần thêm một chút, gần chút nữa thôi là lập tức có thể chém tiểu tử đó, đúng vậy, đây rồi!!!

Âm sư huynh nắm chặt chuôi đao, nhảy phốc lên, phát ra một chiêu "khai thiên tích địa" về phía trước, từ bên trên chém xuống Bộ Tranh, còn Bộ Tranh cũng cảm giác được đao ý lành lạnh phía sau lưng mình.

Nhưng đúng lúc này, Bộ Tranh lại nở nụ cười, hắn đột nhiên đột nhiên cúi xuống bất động, điều này khiến cho Âm sư huynh khó hiểu, hiện tại, cho dù Bộ Tranh cúi người cũng vô dụng, bởi vì đao của hắn là chém từ trên xuống, coi như nằm sát trên mặt đất cũng sẽ bị chém chết, đây căn bản không hề có ý đồ né tránh đao chiêu của mình.

Nhưng ở thời khắc như vậy, nếu như nói không phải né tránh đao chiêu của mình, vậy tại sao lại có hành động kỳ quặc như thế, đây thoạt nhìn tựa hồ như đang né tránh thứ khác, chẳng lẽ, nơi này còn có thứ gì càng đáng sợ hơn đao chiêu của Âm sư huynh sao?

Đúng vậy, chính là có thứ như thế, Bộ Tranh luôn luôn coi nơi này là cấm địa bởi vì có sự tồn tại của thứ đó, một thứ rất đáng sợ, trước kia hắn không biết đó là thứ gì, nhưng hiện tại thì hắn biết rồi.

"Ngao ngô!"

Vừa vặn lúc đó, trên không trung truyền đến một tiếng hú dài, tiếp theo, một con quái thú xuất hiện trước mặt Âm sư huynh, nói là quái thú là bởi vì không biết chủng loại của con quái thú kia là gì, quái thú này giống hổ, lại có hai cái sừng, trên người còn có giáp cứng.

Âm sư huynh ngây ngốc một chút, không nghĩ đến sẽ nhảy ra một con quái thú như vậy, mà hắn hiện tại khẳng định không thể tiếp tục công kích Bộ Tranh, chỉ có thể tiên phát chế thú chém con quái thú kia trước. Những người khác trên không trung cũng bất ngờ trước tình huống này, nếu để tình huống tiếp tục phát triển, khẳng định sẽ bị quái thú tấn công.

Cặp sừng của quái thú nhìn qua tựa hồ rất có lực sát thương, hơn nữa đối với công kích của Âm sư huynh dường như không quan tâm, tùy ý để cho Âm sư huynh chém vào giáp cứng trên người, sau đó một tiếng boong phát ra, nhưng giáp cứng của nó hoàn hảo không tổn hao gì.

Quái thú này không nhiên không tầm thường, tựa hồ là một loại yêu thú rất lợi hại, hơn nữa là yêu thú có cấp bậc không thấp, vào lúc này, Bộ Tranh có thể nhìn ra được, may mắn trước kia có thể tránh được một kiếp.

Quá khứ khi Bộ Tranh phát hiện ra nơi này, chuẩn bị đi vào hái thuốc bởi vì dược liệu của nơi này rất phong phú, nhưng vừa khéo nhìn thấy cảnh con quái thú này hành hạ một con mãnh thú xâm phạm lãnh thổ đến chết, cho nên hắn không dám tiến thêm bước nào nữa, coi nơi này thành khu vực cấm.

Bao nhiêu năm rồi Bộ Tranh cũng không dám tiếp cận nơi này, mà hắn cũng nhận ra một điều, quái thú này chỉ cần không xâm nhập địa bàn của nó thì vô sự, cho dù đi dạo quanh địa bản của nó cũng không có chuyện gì.

Đương nhiên, Bộ Tranh sẽ không dấn thân vào loại chuyện nguy hiểm như thế, chỉ là căn cứ theo quan sát mà xác định ra nguyên lý này, hắn trước kia cũng tận lực không đi tới nơi này, hôm nay bởi vì cầu chạy thoát cho nên mới tiến vào địa bàn của quái thú. Y hệt như dự liệu, một khi tiến vào nơi này, quái thú kia sẽ lập tức xuất hiện.

Khi quái thú thấy có người cầm đao phát ra sát ý với nó tức thì nó liền coi người này trở thành địch nhân, về phần Bộ Tranh, nó hoàn toàn không đếm xỉa.

Hiện tại Bộ Tranh đã bắt đầu rời khỏi địa bàn của quái thú, bằng không quái thú sẽ tính sổ với hắn, hơn nữa, hắn cũng phải chạy trốn, hắn không biết quái thú này có thể thắng được Âm sư huynh hay không, vì thế hắn lén lút rời đi, trước khi ly khai thuận tiện ám toán Âm sư huynh, ném ra một cái băng phù, làm chậm thân thủ của Âm sư huynh.

Tiếp theo, hắn chứng kiến quái thú đánh bay Âm sư huynh ra ngoài, trên người Âm sư huynh này dường như có bảo giáp, cho nên mới có thể thoát khỏi tình cảnh bị quái thú đâm xuyên qua, đương nhiên Âm sư huynh cũng không dễ chịu gì, thổ ra một búng báu, chuẩn bị lui về phía sau.

Hắn phát hiện một mình hắn không thể đối phó nổi quái thú này, coi như có thêm Mã Linh Nhi cũng thế, vẫn là nên nhanh chóng đáp lôi vũ điêu rời đi, đồng thời có thể tiếp tục truy kích Bộ Tranh.

Mà hắn phát hiện, quái thú này tựa hồ nhằm vào hắn, trực tiếp nhảy vọt lên, đập rơi lôi vũ điêu đang bay lên cao, đồng thời cắn mạnh một cái, lôi vũ điêu trong miệng nó giãy giãy mấy cái, sau đó không nhúc nhích nữa.

Hai mắt của quái thú vẫn nhìn chằm chằm Âm sư huynh, điều này làm cho Âm sư huynh âm thầm kêu khổ, hiện tại từ phương diện lực lượng và tốc độ mà phán đoán, yêu thú này tựa hồ so với hắn mạnh hơn một cấp độ, nhất là cái va chạm vừa rồi kia, không ngờ khiến hắn bị thương, khoảng cách thực lực đã xa nay càng xa hơn.

Hiện tại Âm sư huynh cũng không chắc bản thân hắn có thể thắng được quái thú này hay không, may mắn, vào lúc này, hắn còn có quân chi viện, phát một tín hiệu cầu cứu lên không trung, tin tưởng người trên huyền không thuyền sẽ tới hỗ trợ.

Nếu có được sự hỗ trợ của bọn họ, đối phó với con quái thú trước mắt này sẽ đơn giản hơn, có khi còn chém giết được quái thú này.

"Linh Nhi sư muội, muội tiếp tục đuổi theo, bằng không tiểu tử đó sẽ chạy thoát mất, nhất định phải giết cho bằng được tiểu tử đó, bằng không, ta không cam tâm." Âm sư huynh lạnh lùng nói, hiện tại hắn vô cùng tức giận, lại một lần nữa để Bộ Tranh đào tẩu, không biết tiểu tử này tìm đâu ra quái thú mạnh mẽ như vậy đến hỗ trợ.

Đương nhiên, hắn cũng đoán được, Bộ Tranh rất có thể chính vì biết nơi này có quái thú, cho nên mới dụ mình đến nơi đây, mà Bộ Tranh cũng thành công dẫn dụ con quái thú này, điều này khiến cho sát ý của hắn đối với càng nồng đậm hơn.

Về chuyện vì sao nơi này có quái thú, hắn cũng không kỳ quái cho lắm, một số địa phương sẽ có yêu thú tồn tại, địa phương có người, bình thường sẽ bị tiêu diệt sạch, mà ở đây không ai phát hiện ra đương nhiên cũng không ai đến tiêu diệt, Bộ Tranh chẳng qua là mới biết đến nơi này mà thôi.

Tuy rằng hắn cảm thấy yêu thú này hơi khó đối phó, nhưng bản thân một mình vẫn có thể miễn cưỡng bám trụ, hơn nữa người trên huyền không thuyền cũng tới hỗ trợ, để cho Mã Linh Nhi đi trước truy đuổi Bộ Tranh, lúc này, lửa giận trong lòng hắn bốc lên cực lớn, hận không thể thiên đao vạn quả Bộ Tranh.

Sau khi Mã Linh Nhi nghe Âm sư huynh căn dặn, liền lập tức đuổi theo phương hướng Bộ Tranh chạy trốn, dù sao cô ta luôn một mực chú ý đến Bộ Tranh, mà khiến cô ta vui mừng chính là, tốc độ của Bộ Tranh dường như chậm lại.

Cũng đúng, chạy nhanh thời gian dài, thể lực của hắn sẽ xuất hiện vấn đề, không khó khả năng luôn luôn duy trì thể lực ban đầu, còn Mã Linh Nhi thì khác, cô ta cơ hồ luôn ngồi trên lôi vũ điêu.

"Tiểu tử, nhìn xem ngươi có thể chạy được đến khi nào..."

Lúc này Mã Linh Nhi cũng không gấp gáp truy đuổi, chỉ chạy theo phía sau Bộ Tranh, nhìn thể lực Bộ Tranh từ từ giảm xuống, cảm giác đùa bỡn giống như mèo vờn chuột vậy, đồng thời chờ người phía sau đuổi tới, để phòng ngừa Bộ Tranh lại giở thủ đoạn mới.

Trải qua nhiều lần giáo huấn, cô ta đã rút kinh nghiệm, luôn duy trì một khoảng cách tương đối với Bộ Tranh.

Cuối cùng, Bộ Tranh đột nhiên dừng lại tại một nơi, sau đó vẽ lên mặt đất cái gì đó, điều này khiến Mã Linh Nhi có chút nghi hoặc, chỉ có thể ở phía xa nhìn chằm chằm Bộ Tranh, đồng thời phát tín hiệu triệu hoán người phía sau tới đây.

Hiện tại ý tưởng của Mã Linh Nhi chính là giám thị hành tung của Bộ Tranh, nếu như không cần thiết, cô ta không muốn một mình đối phó Bộ Tranh, bằng không vạn nhất lại gặp phải thủ đoạn của Bộ Tranh.

Bộ Tranh cũng đang kỳ quái, vì sao cô ta không đuổi đến, trước đó hắn giảm tốc độ chính là vì nhử Mã Linh Nhi đuổi đến, nhưng không ngờ rằng Mã Linh Nhi vẫn chỉ chạy theo phía sau, vì thế hắn dứt khoát dừng lại, nhìn thử phản ứng của Mã Linh Nhi.

Kết quả, Mã Linh Nhi cũng ngừng lại, hắn không nghĩ thông, bất quá, nếu đã thế thì xây dựng trận pháp, sau đó thì...

Mã Linh Nhi quan sát Bộ Tranh không rời mắt, mãi đến khi đám người Âm sư huynh chạy đến, mặc dù Âm sư huynh không giết được quái thú kia nhưng có thể thoát được sự đeo bám của nó, ngồi huyền không thuyền tới đây.

" Linh nhi sư muội, bây giờ tình huống như thế nào?" Âm sư huynh hỏi.

"Muội cũng không biết, vừa rồi hắn ở nơi này vẽ cái gì đó, hình như là trận pháp, từ lúc bắt đầu tới giờ, hắn vẫn ngồi bất động như vậy." Mã Linh Nhi nhìn về phía Bộ Tranh hồi đáp.

"Trận pháp? Không ổn, mau tiến lên, đó giống như là truyền tống trận loại nhỏ." Âm sư huynh nhìn thấy trận pháp kia thì cảm thấy dường như đã xem qua ở đâu rồi, giống với cái truyền tống trận hắn từng nhìn thấy, nhưng hắn cũng không dám khẳng định, dù sao hắn không phải dân trong nghề.

Mà truyền tống trận cũng là một loại trận pháp, được chia thành nhiều loại, loại lớn loại nhỏ phân biệt theo nhân số có thể truyền tống, phân chia theo độ chuẩn xác, phân chia theo song hướng và đơn hướng, còn có cả loại ngẫu nhiên nữa.

Ngẫu nhiên chính là loại truyền tống trận đơn giản nhất, khoảng cách càng ngắn thì càng đơn giản, đồng thời năng lượng yêu cầu cũng càng ít, ngược lại truyền tống trận cự ly lớn nhân số nhiều thì tiêu hao cực kỳ lớn, cho dù là thế lực cấp địa cũng kham không nổi.

Mà cho dù là truyền tống trận ngẫu nhiên loại nhỏ cự ly ngắn thì cũng rất phức tạp rồi, người bình thường không thể học được, Âm sư huynh có chút hoài nghi làm sao có thể Bộ Tranh có thể nắm giữ được, chẳng lẽ Bộ Tranh không còn là đệ tử tạp dịch của Linh Bảo tông mà đã thăng thành đệ tử phổ thông rồi sao?

Không đúng, cho dù là đệ tử phổ thông, cũng phải có cao nhân chỉ đạo mới được a?

Chẳng lẽ nói, tiểu tử đó cuối cùng được vị đường chủ kia thu làm đồ đệ sao? Nói vậy, chúng ta chọc tới hắn là phiền toái lớn rồi, bất quá ngẫm lại hẳn là không có khả năng, bằng không hắn chỉ cần lộ ra thân phận đệ tử thân truyền của đường chủ Linh Bảo tông thì người trong các môn phái của Thất Tinh quốc đều không dám trêu chọc a.

Đây có lẽ chỉ là một sự trùng hợp, trùng hợp bị hắn học được nhưng không nhất định sẽ thành công, biết vẽ trận pháp không nhất định có thể xây dựng thành công trận pháp, nhưng cũng không loại trừ vận khí của tân thủ, không khéo hắn thành công cũng không chừng, xác suất này nhỏ nhưng không có nghĩa là không có.

Nếu như để tiểu tử này truyền tống thành công thì phiền toái lớn, với sự giảo hoạt của tiểu tử này, phỏng chừng muốn một lần nữa tìm ra hành tung của hắn thì xác suất cực kỳ thấp.

Vì thế, Âm sư huynh dẫn người lao tới, hắn cũng bất chấp tất cả, trực tiếp bổ một đao về phía Bộ Tranh.

Đao mang cuồng bạo và lăng lệ nhằm phía Bộ Tranh, nếu như bị đao mang này đánh trúng, coi như Bộ Tranh so với Âm sư huynh mạnh hơn rất nhiều cũng sẽ bị trọng thương, huống chi Bộ Tranh không có khả năng cường đại hơn Âm sư huynh.

Âm sư huynh tin tưởng Bộ Tranh sẽ né tránh, nhưng ngoài ý muốn chính là, Bộ Tranh cư nhiên không né tránh, vẫn ngồi bất động tại chỗ.

Chẳng lẽ hắn sắp phát động trận pháp, đang liều so tốc độ với mình?

Ưm, nhất định là như vậy, Âm sư huynh gia tăng tốc độ của bản thân, đao mang cũng càng thêm sắc bén.

Cuối cùng, đao mang chạm vào Bộ Tranh, còn Bộ Tranh thì bị đao mang chia làm hai nửa...

Bộ Tranh đã chết?

Điều này tự nhiên là chuyện không thể nào, Bộ Tranh bị chia làm hai nửa, nhưng Bộ Tranh này tựa hồ là -
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.