Chương trước
Chương sau

“Hừ!”
Kiếm pháp của Liễu Tâm Nghiên bắt đầu biến hóa từ trụ cột kiếm pháp biến thành Thanh Vân kiếm pháp – “Thanh long nhất hiện”. Kiếm của nàng tựa như một con thanh long từ trời giáng xuống, muốn thiêu rụi tất cả mọi thứ trong tầm mắt.
Thanh vân kiếm pháp, xông tận trời xanh!
Tú Anh cũng thi triển chiêu thức “Thanh long nhất hiện.” trực tiếp dùng phương pháp cứng đối cứng để hóa giải công kích.
Có phải là Tú Anh quá mức tự tin rồi không? Chỉ là thắng được mấy trận mà đã lầm tưởng mình rất mạnh, có thể liều mạng với bất cứ người nào?
Không phải, Tú Anh hiểu rất rõ thực lực của mình, nàng còn chưa kiêu ngạo tới mức như vậy, đây chính là đối sách của nàng, muốn thông qua va chạm giữa hai bên mà thăm dò thực lực của đối phương, sau đó sẽ điều chỉnh lại chiến thuật cho hợp lý.
Dĩ nhiên, nếu áp dụng phương pháp này với người mà mình chưa hiểu rõ, hậu quả sẽ là trong nháy mắt bị đối phương giết chết, nhưng với Liễu Tâm Nghiên, Tú Anh ít nhiều vẫn biết một chút nên nàng mới dám dùng cách như vậy để thăm dò.
Mà rất rõ ràng, sau khi va chạm cùng với Tú Anh nàng đã rất chật vật, không còn dư lại tí sức lực nào để chống đỡ nên cảm thấy rất tức giận.
"Keng keng..."
Âm thanh kim loại va chạm nhau vang lên liên tục, Liễu Tâm Nghiên thi triển ra từng chiêu trong Thanh Vân kiếm pháp, không thể không nói, nàng sử dụng Thanh Vân kiếm pháp rất thành thục, nhưng dưới công kích liên tục của Tú Anh, cũng là từng chiêu trong Thanh Vân kiếm pháp, hai người không phân ra được cao thấp.
Nếu như nói kiếm pháp của Liễu Tâm Nghiên làm cho người phải ngợi ca, vậy thì kiếm pháp của Tú Anh trực tiếp làm người ta phải sợ hãi than, nhất là người trong Yên Vân sơn trang, ai cũng biết nàng chỉ mới vừa tập luyện Thanh Vân kiếm pháp không bao lâu nhưng mà đã có trình độ như thế,thật là không hợp với lẽ tự nhiên.
Chẳng lẽ Lý Tú Anh chính là thiên tài?
Đương nhiên, hai chữ thiên tài này chỉ là đối với người bình thường, trong Thanh Vân kiếm phái cũng có không ít thiên tài, bọn họ không những có thể làm được điều tương tự, mà còn có thể làm tốt hơn thế rất nhiều.
Dù sao cũng không thể thay đổi việc Tú Anh là một người có thể đào tạo, về sau ít nhất nàng cũng có thể trở thành một nhân tài trong Thanh Vân kiếm phái, ừm, chỉ là một nhân tài mà thôi.
Mà ở trong chiến đấu giữa hai người, Liễu Tâm Nghiên liên tục mạnh mẽ áp chế Tú Anh, không phải nàng bị Tú Anh khiêu khích mà bộc phát chiến lực, chỉ là dưới tình huống hai bên tiêu hao thể lực, nàng cũng không cần dùng tới đấu pháp như vậy cũng có thể chiến thắng Tú Anh, vì giữa hai bên chênh lệch nhau tới ba bốn năm, không phải nói bù đắp liền bù đắp được.
Quả thật, thực lực của Tú Anh tăng lên vô cùng nhanh trong hai ba tháng này, nhưng tối đa cũng chỉ là đuổi theo người khác mà thôi, đây cũng đã bao gồm công lớn của Thông Thiên kiếm điển, hiện tại giữa nàng và Liễu Tâm Nghiên còn chênh lệch không nhỏ, ít nhất nội lực của nàng còn kém một tới hai năm.
Đây chính là võ đạo, thời gian cũng được tính như một loại thực lực, nếu như ngươi có thể sống mãi mà không chết vậy thì những thiên tài kia không một ai có thể là đối thủ của ngươi.
Đã từng có người nói, cho dù lão tử đánh không lại ngươi nhưng ta có thể sống lâu hơn ngươi, chứng kiến được lúc ngươi đi vào quan tài thì ta chính là người chiến thắng!
Kết quả cuối cùng không quan trọng, đạo lý ta rút ra được là trường thọ - mới chính là thiên phú mạnh nhất trong thiên hạ.
Trở lại tình huống lúc này, kiếm pháp của Tú Anh không kém cạnh gì so với Liễu Tâm Nghiên thậm chí còn cao hơn một chút, vì thế mới bù đắp được chênh lệch thực lực giữa hai bên, tăng thêm hi vọng đánh bại Liễu Tâm Nghiên của nàng, nhưng hi vọng này tính ra cũng không lớn lắm.
Luận về thực lực, Liễu Tâm Nghiên đã là Lưỡng mạch Ngũ trọng thiên, còn Tú Anh chỉ là Lưỡng mạch Nhất trọng thiên, mặc dù có thể vượt cấp đánh thắng đối thủ nhưng đây chỉ là quyền lợi của thiên tài, đối với Tú Anh muốn làm được việc này thì rất khó khăn.
Nhận thua đi...
Đến thời điểm hiện tại, Tú Anh đã có suy nghĩ muốn nhận thua vì nàng chưa từng có ý định tiến vào Top 100, còn Liễu Tâm Nghiên, nàng tuyệt đối có thực lực tiến vào, theo tình báo, thực lực bây giờ của Liễu Tâm Nghiên cũng có thể thử đánh vào Top 50.
Vận khí bình thường của Tú Anh cũng rất tốt, tại sao lúc này lại xui xẻo gặp phải Liễu Tâm Nghiên cơ chứ?
Cái này cũng không thể trách Tú Anh, nàng gặp phải đối thủ mạnh như vậy cũng là chuyện tất yếu khi tiến vào Top 100, chỉ trách số nàng quá nhọ mà thôi, Top 100 đâu không thấy mà chỉ thấy được một đối thủ rất mạnh, ít nhất là nàng vẫn còn khả năng lật được kèo này.
"Keng!"
Liễu Tâm Nghiên lại đánh ra một kích rất mạnh, tuy Tú Anh có thể miễn cưỡng ngăn trở nhưng tay của nàng cũng đã có chút tê dại cộng với thể lực bị tiêu hao, nàng hiểu được đây chính là lúc mình nên nhận thua.
Muốn chịu thua sao? Hừ, chưa giẫm nát ngươi dưới chân thì làm sao ta có thể cho ngươi dễ dàng nhận thua như vậy được, vào lúc này mà ngươi nhận thua, mọi người còn tưởng rằng thực lực của ngươi chỉ kém ta một chút mà thôi, vậy thì quá có lợi cho ngươi rồi.
Liễu Tâm Nghiên tựa hồ nhìn ra được ý định của Tú Anh, nàng không cho Tú Anh có cơ hội mở miệng đã phát công kích liên tục làm cho kiếm ảnh tung bay đầy trời, Tú Anh vốn định mở miệng nhưng tinh thần chỉ có thể tập trung vào phòng ngự, cùng Liễu Tâm Nghiên tiếp tục đánh.
Vào lúc này, Yên Vân sơn trang trưởng lão tựa hồ đã phát hiện ra tình huống trên đài, hắn khẽ nhíu mày lại, mà Trưởng lão giám thị cũng đã nhìn ra nhưng bọn hắn chỉ có thể đứng nhìn, chỉ khi nào xảy ra thương tích thì bọn hắn mới có thể can thiệp ra tay ngăn cản.
“Ta phải đánh bại ngươi một cách hoa lệ nhất mới được!”
Liễu Tâm Nghiên thầm nghĩ trong lòng, sau đó nàng bộc phát ra khí thế áp chế Tú Anh, đồng thời thi triển ra một chiêu kiếm pháp vô cùng hoa lệ nhưng cũng không kém phần uy lực.
Bụi đất như chịu hấp dẫn từ kiếm của nàng, bay lên tạo thành một vòng xoáy xoay quanh thân kiếm, nhưng chúng cũng không có lực sát thương chỉ tăng thêm khí thế và hoa lệ cho kiếm chiêu mà thôi, chủ yếu vẫn phải là xem kiếm!
Vào lúc này, tâm của Tú Anh đột nhiên yên tĩnh lại, vì bây giờ nàng đang nghĩ đến Bộ Tranh, không phải nhớ đến hắn mà là một chiêu kiếm pháp hắn đã từng luyện tập qua.
Trong khoảng thời gian trước, khi trông thấy Bộ Tranh một mực tập luyện chiêu kiếm pháp này, nàng xem không hiểu, cảm thấy uy lực của nó cũng rất bình thường không có gì đặc biệt, nhưng chỉ vì Bộ Tranh một mực tập luyện nên nàng có ấn tượng rất sâu.
Đúng lúc đó, không hiểu sao thân thể của nàng không có cảm giác liền đã bắt chước theo chiêu kiếm pháp này, sau đó mọi người chỉ thấy được kiếm quang lóe lên…
"Ầm!"
"A......"
Liễu Tâm Nghiên bị Tú Anh hoa lệ đánh bay ra khỏi đài, nàng không hiểu được đứng ngơ ngác, không tưởng tượng được chiêu kiếm pháp này lại có uy lực lớn đến vậy, tại sao khi mình thi triển ra lại không giống với Bộ Tranh?
------------ = ------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.