Thanh Hòe Lâu là tửu lâu lớn nhất Liễu Châu thành, tòa tửu lâu này xây dựng ở một gốc cây Thanh Hòe có mấy ngàn năm tuổi rồi, một gian lâu các thanh nhã tọa lạc dưới các cành lá xum xuê. Đại khái có hơn hai mươi phòng, thân cây bị mài thành cầu thang, người không tinh thông võ nghệ cũng có thể trèo lên được, quang cảnh cực kỳ thanh nhã.
Trong lầu tương đối xa hoa, bên trong thành phú thương thường xuyên chọn mở tiệc chiêu đãi khách ở nơi này.
Diệp Húc và Diệp Tần hai người đi tới dưới tàng cây Thanh Hòe, lập tức có tiểu nhị tới đón tiếp dẫn tới một gian nhã các ngồi xuống.
"Thiếu Bảo, thế giới bên ngoài to lớn, cao thủ nhiều, căn bản không phải là ngươi có thể tưởng tượng được!"
Trong nhã các, Diệp Tần uống vài chén rượu, nói lập tức nhiều lên, lắc đầu thở dài: "Lúc trước ta rời khỏi Diệp gia, lúc đó từng cho rằng Diệp gia ta coi như là hùng bá một phương, nào biết đâu tới bên ngoài rồi mới phát hiện ra. So sánh với mấy thế gia vạn đại truyền thừa mấy trăm ngàn năm, Diệp gia ta chỉ là một nhà giàu mới nổi, căn bản không thể nào so sánh được! Chúng ta nơi này được gọi là thiên tài, tới bên ngoài rồi, chỉ được tính là bình thường, điểm này, ca ca đã thấy được rồi…"
Trên mặt hắn lộ ra một chút chua xót, hiển nhiên bên ngoài phiêu bạt nhiều năm như vậy, trải qua không ít suy sụp.
"Tuy nhiên, huynh đệ chúng ta đồng lòng, ta tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-bo-thien-ha/2350584/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.