Không Thanh vạn năm sinh trưởng trong linh điền trong khe núi nhỏ này, hiển nhiên là chủ nhân trồng gốc linh dược này cực kỳ coi trọng nó, cho nên mới bày ra Thương Minh Cấm Thần đại trận ở nơi này, tất cả vu sĩ đều bị trận pháp khắc chế, tùy tiện xâm nhập sẽ bị đại trận hủy nguyên thần, chết ở trong trận.
Nếu không có Phương Yên Nhu với học thức uyên bác, có được một đôi tuệ nhãn, có thể nhìn thấu cấm chế, mang theo Diệp Húc và Tống Cao Đức tránh đi cấm chế, chỉ sợ bọn họ cũng không thể làm gì gốc Không Thanh vạn năm này, cố xông vào trận, cũng chỉ có thể nhận lấy kết cục hủy diệt nguyên thần mà thôi.
Ngụy Hiên biết tác dụng của Thương Minh Cấm Thần đại trận, lại không biết cách để tránh đại trận, chỉ có thể khiến nguyên thần rời khỏi thân thể, bởi vậy mới bị Diệp Húc giẫm đạp.
Đường đường cường giả Tam Thần cảnh, cuối cùng không thể không bỏ lại vu bảo, thân thể, chỉ còn lại duy nhất một cái đầu chạy trốn khỏi nơi đây, mất hết mặt mũi.
Điều này với kẻ bảo thủ như Ngụy Hiên mà nói, tuyệt đối chính là một đả kích vô cùng nặng.
"Không Thanh vạn năm, đủ để ba chúng ta đều trở thành cường giả Tam Thần cảnh…"
Phượng Yên Nhu lấy một bình ngọc ra thật cẩn thận đi đến gốc Không Thanh vạn năm kia, gốc ngọc thụ này sinh trưởng trong linh điền, xanh biếc trơn bóng, cực kỳ tiên diễm.
"Hai vị sư huynh, mỗi một giọt Không Thanh vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-bo-thien-ha/2350114/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.