Diệp Húc ánh mắt chớp động, mỉm cười nói: "Ngụy sư huynh sao lại rảnh đi đến Quan Tinh Phong của ta thế? Tiểu đệ thẹn là Phong chủ lại không có chiêu đãi sư huynh, còn mong sư huynh thứ lỗi cho. Hoàng Xán, còn không đi pha trà?"
Hoàng Xán đang định đứng lên, Ngụy Hiên hừ lạnh một tiếng, điềm nhiên nói: "Ta không cho ngươi đứng lên, ngươi dám đứng dậy sao?"
"Cậu ta là đồ đệ của ta, ta bảo hắn đứng dậy, nếu hắn không đứng, đó chính là phản bội sư môn."
Diệp Húc mỉm cười nói: "Ngụy sư huynh, ngươi đừng quên, cậu ấy là đệ tử của ta."
Hoàng Xán thân hình run run, đứng dậy, yên lặng đi pha trà, sau một lúc lâu, bưng lên hai chén trà thơm, cúi đầu nâng đến trước người Diệp Húc.
Diệp Húc nhấc một ly lên, hắt nước trà xuống đất, lại đem chén đặt lên khay, cười tủm tỉm nói: "Hoàng Xán, tiễn khách!"
Hắn ngẩng đầu nhìn Ngụy Hiên: "Ngụy sư huynh, uống chén trà hẵng đi?"
Ngụy Hiên tức giận đến cả người phát run, giận quá hóa cười nói: "Đây là đạo đãi khách của Quan Tinh Phong các ngươi sao! Trà của ngươi, không uống cũng thế!" Lão giương nhìn mắt về phía Phượng Yên Nhu, ánh mắt sáng ngời, cười lạnh nói: "Vị này chắc là Tiểu công chúa Thiên Yêu Cung? Xem qua lời đồn quả không sai, Diệp sư đệ, quả nhiên ngươi bắt cóc hai cô con gái của Yêu chủ!"
Lão đứng dậy, cười lạnh, nói: "Ta mất một đứa con, đồ đệ cũng phản bội, nhưng ông trời lại cho ta một cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-bo-thien-ha/2350061/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.