Chương trước
Chương sau
Bốn cái đầu của thú nô gào thét, vung cao cánh tay, thế công giống như cuồng phong bão táp, tám cánh khua múa tổ binh, điên cuồng nện xuống Diệp Húc, cũng may trên Hư Không cổ lộ. Huyền Thiên Đại Đế đã bố trí ra một không gian đặc biệt, nếu không đồi lại là một nơi khác, e rằng chi cần một tên thú nô này đã có thể gây ra tốn thất không thể tượng tưởng nổi.

Đang! Đang! Đang!

Tiếng nổ vang lên không dứt, ngọc lầu đứng sừng sũng trong những đợt công kích khổng lồ, giống như tảng đá ngầm trong cơn cuồng phong sóng thần, mặc cho sóng gió điên cuồng gào thét vẫn đứng hiên ngang bất động.

Diệp Húc chi cảm thấy từng tầng không gian trong ngọc lầu giống như đang sống lại,

tràn đầy năng lượng vô cùng khổng lồ, vô cùng vĩ ngạn, loại năng lượng này là mênh mông vô tận.

Hắn trong thời kỳ đại vu đã phát hiện ra nguồn năng lượng này, có điều khi đó lại không có cách nào hoàn toàn sử dụng hết, thậm chí hắn tu luyện lên Thánh hoàng cũng không thể thôi động được luồng sức mạnh to lớn đó trong ngọc lầu.

Không ngờ rằng vào thời khắc này hắn lại có thể kích phát triệt để nguồn năng lượng

này.

Đây chính là năng lượng Chư Thiên, hắn luyện chế tòa ngọc lầu này lên hai mươi tầng, chứa đựng hai mươi tòa viễn cổ Chư Thiên, hai mươi tòa thế giới, mỗi một tầng đều có năng lượng của một thế giới, vô cùng cường mạnh!

Hơn nữa, nếu như hắn lấy vu nhập đạo, hoàn thiện Bàn Vương Khai Thiên kinh, tu thành Vu Tổ, khiến đạo văn đạo ngân hoàn toàn hóa thành thiên địa đại đạo, ngưng tụ đạo vận, đem đạo vận của viễn cổ tam thập tam thiên giới cất chứa vào bên trong, sức mạnh uy năng của tòa ngọc lầu này sẽ khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.

Không chi như vậy, trước mắt ngọc lầu chỉ có hai mươi tầng, nếu như được luyện chế lên ba mươi ba tầng, hoàn toàn dung nạp tam thập tam thiên giới, đến lúc đó uy năng của tòa ngọc lầu này sẽ bành trướng tới mức độ nào ngay cả Diệp Húc cũng không thể đoán biết được!

"Nếu như dung nạp thêm mười tám tầng địa ngục thì ngọc lầu của ta, chắc chắn sẽ vượt qua cả Di La Thiên Địa tháp, trở thành đệ nhất chứng đạo chi bảo!"

Diệp Húc tim đập thình thịch, Di La Thiên Địa tháp chính là chứng đạo chi bảo của Di

La Thiên Nguyên Thủy Thiên Vương, Nguyên Thủy Thiên vương dùng bộ chứng đạo vu bảo này mà được mệnh danh là đại đế cường mạnh nhất từ trước đến nay, nếu như ngọc lầu của hắn sau này trở thành bảo vật vượt qua cả Di La Thiên Địa tháp thì chẳng phải là hắn cũng có cơ hội có thể vượt qua Di La Thiên Nguyên Thủy Thiên Vương?

"Nguyên Thủy Thiên Vương khiến người ta vô cùng ngưỡng mộ, chi một đạo thân hình vào thời kỳ Vu Tổ tưởng niệm viễn cổ Chư Thiên liền có thể khiến rất nhiều Vu Tổ hóa đạo, sức mạnh tu vi thực lực sánh ngang Thần Vương! Không biết ta khi nào mới có thể đạt đến cảnh giới này?" Hắn trong lòng thầm nói.

Lần này nếu không phải là Di La Thiên Địa Tháp bị hủy, Diệp Húc cũng sẽ không đời nào đem mảnh vỡ của bảo tháp dung nhập vào ngọc lầu, mà sẽ chỉ chuyên tâm chế luyện tòa bảo tháp này, để cho ngọc lầu mai một.

Nguồn năng lượng của thế giới Chu Thiên trong ngọc lầu không chi là đến từ bản thân ngọc lầu, mà Diệp Húc còn cảm nhận được luồng năng lượng vô cùng khổng lồ đến từ gốc ngọc thụ trong đó.

Cây ngọc thụ này chính là trung tâm của thế giới chi lực, không ngừng cung cấp năng lượng cho hai mươi tầng thế giới trong ngọc lầu, khởi động thế giới Chư Thiên!

Nếu như ngọc lầu phát triển lên thì uy năng trong đó cũng sẽ càng mạnh!

"Nếu như ngọc thụ của ta có thể sinh trướng, đạt đến trình độ có thể khởi động tam thập tam thiên giới cùng mười tám tầng địa ngục thì loại lực lượng này sẽ to lớn đến mức độ nào? Vu Tổ cũng sẽ dễ dàng bị ta chấn chết chăng?"

"Giết! Giết! Giết! Giết!"

Thú nô rống giận, khí huyết phóng thẳng lên trời, hóa thành đủ loại viễn cổ cự thú ngao du trong khí huyết, một sức mạnh tràn trề vô tận ầm ầm rơi xuống, khiến thực lực của hắn đột ngột tăng vọt!

Ngọc lầu chấn động, Diệp Húc cuối cùng cũng cảm thấy một áp lực nặng nề, lúc này thực lực của thú nô đang không ngừng tăng lên theo đường thẳng, đã mơ hồ có thể công phá phòng ngự của ngọc lầu, tổn thương đến thực lực của hắn.

"Làm tốt lắm!"

Yêu Thần Tử đứng trên đầu voi của thú nô, sắc mặt dữ tợn, hung ác nói: "Đánh vờ tòa ngọc lầu đó cho ta, đánh chết tên kia cho ta!"

"Ngọc lầu nhập vào thân thể ta, gia cố thân thể!"

Diệp Húc tâm niệm vi động, chi thấy ngọc lầu nhanh chóng thu nhỏ lại, dung nhập vào thân thể hắn, trong ngọc lầu nguồn năng lượng tràn trề của hai mươi thế giới Chư Thiên dũng mãnh hòa vào thân thể hắn, khiến Diệp Húc chi cảm thấy sức mạnh của bản thân trong chớp mắt tăng đến cực hạn!

"Sức mạnh..."

Diệp Húc chi cảm thấy năng lượng trong cơ thể đạt đến trình độ bản thân từ trước đến nay không thể tưởng tượng nổi, nếu như không có ngọc lầu gia cố thì thân thể hắn rất có thể đã bị một chiêu vừa rồi của thú nô đập nát!

Công kích của thú nô trong chốc lát đã rơi xuống, toàn bộ trúng vào người Diệp Húc, loại công kích cất chứa thiên địa đại đạo trong Vu Tổ tổ binh không ngờ lại không thể đả thương nổi Diệp Húc!

"Đây chính là sức mạnh!"

Diệp Húc ngang nhiên đứng nhìn, đột nhiên xuất ra một quyền, hung hăng nện vào ngực thú nô.

Thú nô gầm lên giận dữ, bay lộn ngược ra xa, lảo đảo ngã xuống, lùi về phía sau cả chục dặm, sau lưng đạo vận như đang bay múa, lập tức ầm ầm nổ tung, trở nên rách nát

Yêu Thần Tử thần trí bất định, lạnh lùng nói: "Thú nô, xông lên cho ta, giết hắn đi, lập tức giết hắn!"

"Yêu Thần Tử, ngươi ồn ào quá, ta đang cùng tên Vu Tổ này nghiệm chứng tu vi, làm gì có chỗ cho ngươi lên tiếng! Chết đi cho ta!"

Diệp Húc không hề sợ hãi, bước lớn lên phía trước, đột nhiên há miệng hét lớn, Long Biến Kiếp ấn thoát ra, hóa thành Long Biến Phạm Độ thiên, áp xuống như long trời lở đất!

Oành!

Thân thể Yêu Thần Tử nổ tung, chân linh tan vỡ, bị một hống của Diệp Húc chấn đến chết không thể chết đi được nữa!

Thú nô vừa mới đứng vững liền bị đạo ấn pháp này của Diệp Húc đánh cho bay đi, loạng choạng lùi về phía sau. Con tứ bất tượng này dã tính bộc phát, bốn đôi mắt đỏ thẫm như máu, khí huyết quanh người sục sôi, không ngừng gầm rú, thân hình chuyển động, thần tốc lao về phía Diệp Húc, tám cánh tay vung lên, tám bộ tố binh nhất loạt chuyển động, chi thấy đạo vận tràn nhập khắp nơi, khí thế kinh thiên động địa!

Diệp Húc gào thét xông lên, tốc độ công kích long trời lở đất của thú nô đều là hư ảnh của tổ binh, không thể phân biệt được chiêu thức, còn hắn một quyền một cước, phân biệt rõ ràng, nhưng cho dù là vậy, mấy vạn đạo công kích bộc phát trong chớp mắt của thú nô vẫn bị một quyền một cước Diệp Húc dễ dàng phá vỡ, không trụ được lùi về phía sau, không cách nào cứu vãn được tinh thế.

Hổ gầm, chim kêu, voi rống, chó sủa, âm thanh chói tai vang lên không dứt, trận đại chiến này, cơ hồ phá hủy toàn bộ số tình thần trong Hư Không cồ lộ, đánh xuyên qua cả đoạn cổ lộ này.

Hai bên cổ lộ, từng quả tình cầu bị dư âm trong trận chiến ầm ầm đánh nát, cảnh tượng hùng vĩ tráng lệ!

Đột nhiên, một ấn của Diệp Húc hạ xuống, hóa thành Hiển Định Cực Phong thiên, cực

phong thổi qua, thân thể thú nô nổ tung, bị cực phong ăn mòn, hóa thành xương khô.

Tôn Vu Tổ này chiến ý hừng hực, cho dù thân thể bị thương nhưng vẫn vô cùng ngang ngược, liều chết xông lên trước, tốc độ hồi phục của hắn cực kỳ kinh người, chi trong nháy mắt thân thể hồi phục như cũ, lực chiến không hề suy giảm.

"Vu Tổ thì đã sao? Hôm nay ta sẽ dùng tu vi thực lực của Thánh hoàng, giết chết một tên Vu Tổ!"

Diệp Húc xuất ra một quyền, khiến đầu chim của hắn ầm ầm vỡ vụn, liền đó hóa quyền thành chưởng, dùng chưởng làm rìu, một rìu chém ngang trời đất, chặt đứt đầu voi của thú nô.

Thú nô gầm lên giận dữ, đầu chó miệng há to như chậu máu, hung hăng cắn về phía

Diệp Húc.

Diệp Húc đứng yên bất động, mặc cho hắn minh nuốt mình vào, tôn Vu Tổ này vừa mới nuốt Diệp Húc xuống, đột nhiên lồng ngực nố tung, bị Diệp Húc ở bên trong dùng tay xé rách!

Chết đi!

Trên đầu Diệp Húc ngọc lầu bay ra, hắn một mình đứng trên ngọc lầu, ầm ầm trấn xuống, chi thấy tổ binh trong tám cánh tay của thú nô oành oành nồ tung, cánh tay đứt rời, bị ngọc lầu trên cao áp xuống, hai cái đầu còn lại cũng bị nghiền nát, huyết tương tung toé khắp nơi!

Ngọc lầu tiếp tục hạ xuống, khiến cho tôn Vu Tổ này bị đè bẹp.

Thú nô cùng hắn luân phiên ác chiến, tổ binh trong tay sớm đã đầy vết nứt, không thể nào tiếp tục chịu đựng lực công kích của hai cao thủ, trở nên vô cùng yếu ớt.

Không chỉ có thế, thậm chí ngay cả thân thể của thú nô cũng bị sức mạnh của Diệp Húc chấn đến không ngừng lắc lư, phá vờ đạo vận hộ thân quanh người hắn, khiến những đạo vận này rách tung toé, căn bản không thể chống đờ lại trấn áp của ngọc lầu. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Diệp Húc thu hồi ngọc lầu, chỉ thấy nguồn năng lượng của hai mươi thế giới Chư Thiên nhanh chóng suy yếu, tu vi giảm mạnh, trong lòng cảm thấy tiếc nuối: Đây suy cho cùng cũng không phải là sức mạnh của bản thân ta, ta nhờ vào năng lượng của thế giới Chư Thiên trong ngọc lầu mà đánh gục một tên Vu Tổ, đây chi là sức mạnh đi mượn, không có nhiều lợi ích đối với tu vi

Những mảnh thân thể vỡ nát kia vẫn đang ngọ ngoại, sức sống của Vu Tố đích thực

cường mạnh đáng sợ, thú nô bị Diệp Húc đánh đến như vậy mà vẫn chưa hề chết, nỗ lực giãy dựa, chuẩn bị khôi phục hình thể.

Còn chưa chết sao?

Diệp Húc đưa tay vơ lấy chỗ thin vụn, chi thấy chỗ máu thịt này vẫn đang không ngừng động đậy, sức sống ngoan cường đến đáng sợ!

Sức sống thật là mạnh, đúng lúc ta đang cần luyện hoá thân ngoại hoá thân, đành lấy luôn tình huyết của ngươi luyện nhập vào thân thể của Xi Thiên Ma Tổ, nâng cao uy năng tôn hoá thân này, khôi phục trạng thái toàn thịnh trước đây.

Diệp Húc tâm niệm vi động, Xi Thiên Ma Tổ tôn hoá thân này đột nhiên xuất hiện, chi thấy khí huyết trong vũng máu thịt phóng thẳng lên trời, điên cuồng nhập vào thân thể

của Xi Thiên Ma Tổ.

Xi Thiên Ma Tổ chính là bá chủ trong số Vu Tổ, so với Thần Vương chi cách một bước ngắn, thậm chí ngay cả Luân Hồi Pháp Vương cũng phải kiêng kị hắn vài phần, vì không muốn để cho hắn trở thành Thần Vương nên liền ra tay sớm để diệt trừ hậu họa.

Có điều khí huyết của tôn ma thần này vẫn đang lưu chảy, uy thế kém xa trước kia, máu của Thánh hoàng cũng không thể bổ sung cho khí huyết của hắn, chi có loại sức sống ngoan cường, khí huyết dồi dào của Vu Tổ mới có thể cung cấp năng lượng cho tôn ma thần này.

Rất nhanh, khí huyết của thú nô đã bị Diệp Húc luyện hóa sạch sẽ, đem toàn bộ đánh vào trong cơ thể Xi Thiên Ma Tổ, khí huyết quanh tôn ma thần này phóng thẳng lên trời, bóp méo hư không, đáng sợ vô cùng, so với trước đây đã mạnh hơn không biết bao nhiêu

lần!

Diệp Húc thậm chí cảm nhận được, vào lúc này nếu như Xi Thiên Ma Tổ sống lại thì chi cần y búng tay nhẹ một cái, liền có thể phá tan phòng ngự của ngọc lầu, đem hắn giết chết!

vẫn chưa đạt đến trạng thái toàn thịnh, Xi Thiên Ma Tổ khi còn sống rốt cuộc cường mạnh đến đâu?

Diệp Húc khẽ nhíu mày, trong lòng hoảng sợ: Luân Hồi Pháp Vương chỉ dùng một chiêu mà đánh chết Xi Thiên Ma Tổ, vậy y còn cường hoành đến cảnh giới nào?

Rầm!

Hư Không đột nhiên nổ tung, nghìn vạn đạo vận bay lượn, Lăng Tiêu Thái tử bất chợt bước ra từ hư không, đạo vận phía sau tung bay như dải băng, cười ha ha nói: Diệp Thiếu Bảo, nay ta cuối cùng cũng đã tu thành Vu Tổ, ngươi không thề nào ngờ đến chứ? Ta trở thành Vu Tổ, sẽ đến lượt ngươi chết

Hắn còn chưa dứt lời, Diệp Húc đã thình lình xuất hiện trước mặt, ngọc lầu trấn áp xuống, Lăng Tiêu Thái tò chỉ cảm thấy pháp lực cuồng bạo quanh người đột nhiên không thể nhúc nhích, bị Diệp Húc một tay tóm lấy cổ, xách lên như một con gà.

Chi nghe thấy Diệp Húc lẩm bẩm nói: Ngươi đột phá Vu Tổ rồi sao? Thật tốt, lại một luồng khí huyết Vu Tổ tươi mới tràn trề, vẫn còn trong thời kỳ suy yếu, ta lại có thể dùng khí huyết của hắn để phục hồi triệt để thân thể của Xi Thiên Ma Tổ rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.