Có 36 hộ vệ tinh khôn mở đường đứng ra hai bên. Có 4 thiếu nữ đang tuổi thanh xuân, người trước người sau, giữ màn trướng. Phía dưới màn trướng đứng một nam tử cẩm y hoa phục, tuấn mỹ vô cùng, lại lộ ra uy nghiêm cao cao tại thượng của hoàng gia.
Vị này đúng là quốc quân Lục hoàng tử của Trường Không Quốc -- Quý Vân Hạo(季云昊).
Hắn chậm rãi tiến lên, cách lồng sắt ba trượng thì dừng lại, nhàn nhạt liếc mắt quét qua Ninh Tuyết Mạch một cái, đáy mắt không che dấu sự chán ghét: "Ninh Tuyết Mạch, ngươi đến bây giờ còn có gì để nói?"
Ninh Tuyết Mạch ngẩng đầu, một đôi con ngươi đen đến mức tận cùng nghênh đón ánh mắt Quý Vân Hạo, khóe môi bỗng nhiên chậm rãi gợi lên một mạt cười: "Lục Vương gia, ngươi hy vọng ta nói như thế nào?" Bởi vì bị phơi nắng một ngày, giọng nói của nàng có chút khàn khàn, nhưng nghe ra vẫn rất ôn nhu, vẫn kỳ dị dễ nghe.
Quý Vân Hạo chau mày, bị nàng hỏi một câu này nghẹn một nghẹn.
Cái tiện nha đầu này kể từ sau khi bị bắt đến bây giờ, vẫn luôn khóc lóc kêu oan, liều mạng kêu oan uổng, đến khản cả giọng, đôi mắt sưng lên, nhưng không ai chịu tin lời nàng nói.
Vẫn luôn gào khóc từ sáng sớm đến khi thái dương xuống núi mới ngừng một chút, rồi lại tuyệt vọng đâm vào lồng sắt. Hắn cho rằng nàng đã đâm chết, cho nên tới xem một cái. Hắn muốn ở trước mặt người khác thi ân, phân phó người ban cho nàng một cái quan tài, tạo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-bo-thien-ha-dac-cong-than-y-tieu-thu-phi/70117/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.