"Lục Vương gia chờ một chút, đã có người đi bẩm báo." Mỗi thị nữ trong phủ Thái tử đều là người rất thận trọng. Cũng không trực tiếp trả lời vấn đề mà Quý Vân Hạo đã hỏi.
Quý Vân Hạo hơi mỉm cười, trong khi tiếp nhận chén trà thì đụng chạm một chút vào tay thị nữ kia. Cổ tay vừa lật, một hạt châu mượt mà đã đặt ở lòng bàn tay thị nữ, dịu dàng nói: "Đa tạ cô nương, cô nương có một trái tim thuần khiết và rất ấm áp, bổn vương thực sự ngưỡng mộ ngươi."
Thị nữ hơi sửng sốt, mặt đỏ lên.
Diện mạo của Quý Vân Hạo rất tuấn mỹ, thời điểm khẽ cười đôi mắt quá câu hồn, khiến trái tim thiếu nữ như nàng đập mạnh liên hồi. Nàng lặng yên thu hồi tay nhỏ, hạt châu trong lòng bàn tay đã kín đáo được chuyển vào bên trong tay áo.
"Điện hạ cùng vị cô nương mới tới đang ở tẩm cung, chắc là rất nhanh sẽ tới đây." Thị nữ bồi thêm một câu.
Ngón tay Quý Vân Hạo nắm chặt chung trà! Thái tử ca ca của hắn cư nhiên an bài Ninh Tuyết Mạch đến tẩm cung?!
Vì cái gì?
Thái tử ca ca của hắn rốt cuộc đang muốn làm gì?!
Trong lòng hắn càng không được tự nhiên hơn, giống như đang đứng trên đống lửa, giống như đang ngồi trên đống than, hận không thể lập tức đứng dậy vọt tới tẩm cung Quý Vân Hoàng!
Ngay khi hắn đang đứng ngồi không yên ở nơi này, tiếng bước chân không nặng không nhẹ vang lên: "Lão Lục, ngươi sao lại tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-bo-thien-ha-dac-cong-than-y-tieu-thu-phi/2290051/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.