Quý Vân Hoàng giơ tay ngăn nàng xốc chăn: "Được rồi, nàng cứ nghỉ ở trên này đi. Đừng khiến cho người khác nghĩ rằng bổn cung bắt nạt tiểu hài tử." Có lẽ nhận thấy tay nàng hơi nóng, hắn hơi nhíu mày: "Nàng bị sốt?" 
Ninh Tuyết Mạch kín đáo rút tay mình về: "Thân thể nhỏ hơi yếu, tối qua lại nhiễm chút lạnh." Khi nàng nói có chút nghẹn mũi. 
Nàng trời sinh đã có đôi mắt ngập nước, hơn nữa bởi vì bị cảm nên khuôn mặt hồng hồng, nhìn qua hết sức đáng thương. 
Trong lòng Quý Vân Hoàng cảm động, không nói lời nào kéo nàng ngồi dậy: "Bổn vương chữa trị cho nàng." 
Người dân trên đại lục Trường Không hiếm khi bị cảm lạnh, bởi vì bọn họ có tư chất niệm lực bẩm sinh, nhưng nếu bị cảm thường sẽ không dễ dàng khỏi bệnh. 
Cần phải điều trị ngay từ lúc bắt đầu mới có thể chữa khỏi nhanh hơn. 
Theo đạo lý, nguyên chủ Ninh Tuyết Mạch là phế tài niệm lực, chắc chắn sẽ bị cảm thường xuyên. 
Nhưng có lẽ vì nàng nghèo khó, thường phải chịu đựng gió sương, hài tử của người nghèo thường được nuôi rất tốt, mặc dù nàng đói đến nỗi xanh xao vàng vọt, nhưng lại chưa từng bị cảm. Không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu thân thể nhỏ này bị cảm? 
Thông thường khi cảm thấy không thoải mái, nàng tự mình dùng phương pháp trị liệu điểm huyệt xoa bóp. Nếu như nàng sống ở thời đại kia, chỉ cần dùng biện pháp này một lần là khỏi, vì vậy sau khi nàng xoa bóp xong thì lập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-bo-thien-ha-dac-cong-than-y-tieu-thu-phi/2290008/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.