Di chuyển. Trên đầu hắn, mái tóc như dòng suối chảy dài phía sau lưng hắn, trực tiếp kéo xuống mặt đất, đen trắng đan xen, tất cả đều là tông màu lạnh, sự tương phản càng thêm sinh động, cũng càng kinh tâm động phách.
Trên mặt hắn quả nhiên là mang mặt nạ. Mặt nạ đen hoàn toàn che khuất khuôn mặt băng hàn của hắn, không thể nhìn ra được một chút da thịt, chỉ có thể nhìn thấy phía sau mặt nạ là một đôi mắt. Trên thực tế, chỉ có thể nhìn thấy con ngươi đen tuyền của hắn, ngay cả hình dạng đôi mắt cũng không nhìn ra được.
Hắn chỉ ngồi ở chỗ kia như vậy, xung quanh người dường như có băng tuyết bao phủ, không đoán được tuổi, không thể biết được xấu hay đẹp. Nếu không phải thân hình hắn cao lớn đĩnh bạt, Ninh Tuyết Mạch gần như không thể nhìn ra được, hắn là nam hay nữ --
Ninh Tuyết Mạch cả đời chưa từng nhìn thấy người nào lạnh như vậy, khiến người nhìn thấy thì ớn lạnh thấu xương.
Lúc này rõ ràng đang giữa mùa hè, trong phòng nên nóng mới đúng.
Nhưng vị Đế Tôn này ngồi ở chỗ kia, ánh hào quang mơ hồ tản ra, khiến cho cả đại điện giống một cái động băng, chỉ thiếu gió lạnh gào thét ở trên đỉnh đầu!
Vị Đế Tôn này không phải là tuyết quái ngàn năm thành tinh đấy chứ? Vì sao lại lạnh lùng như vậy?!
Ninh Tuyết Mạch không nhịn được quấn chặt quần áo trên người, nhìn nhìn những người bên cạnh Đế Tôn, trong lòng chấn động.
Đống tử bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-bo-thien-ha-dac-cong-than-y-tieu-thu-phi/2289944/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.