"Ồ...... " Đế Tôn không mặn không nhạt trả lời một chữ, khiến Nhạc Hiên Đế căn bản không nhìn ra được điều gì, cũng không thể đoán ra được gì. 
Mặc dù Nhạc Hiên Đế không cam lòng, nhưng nơi này thật sự quá lạnh đối với ông, lạnh đến nỗi ông gần như không đứng được nữa. Trước khi trực tiếp biến thành tượng băng, ông chỉ có thể lựa chọn cáo lui trước. 
...... 
Kể từ khi Đế Tôn nhập định, hắn vẫn chưa ăn uống gì cả. Trong điện rét lạnh, ngay cả muỗi ruồi bọ cũng không nhìn thấy bóng dáng, vì thế cũng không cần phải quạt để đuổi muỗi cho hắn. 
Trong phòng cũng sạch sẽ đến nỗi như được phun thuốc khử trùng, đừng nói tro bụi, chỉ sợ ngay cả bệnh khuẩn cũng không thể tìm thấy một con! 
Dưới tình huống như vậy, Ninh Tuyết Mạch thật sự không biết mình bị lưu lại đây để làm gì. 
Nàng đứng tại chỗ một hồi, nhìn nhìn những thiếu nữ và đồng tử kia, một đám bọn họ cũng giống như tượng gỗ, hơi nhắm mắt cúi đầu, dường như cũng đang nhập định. 
Những người này rõ ràng tu vi đều không thấp, thời điểm nhập định ngay cả hô hấp cũng không thể nghe thấy. 
Toàn bộ đại điện yên tĩnh giống một lăng mộ, không nghe thấy một chút âm thanh. 
Trong lòng Ninh Tuyết Mạch có chút phát điên. Vị Đế Tôn này chạy từ xa tới đây muốn bá chiếm một tòa cung điện như vậy chỉ vì muốn giả làm tượng băng? 
Hắn muốn hành động như vậy cũng không quan trọng, miễn là đừng kéo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-bo-thien-ha-dac-cong-than-y-tieu-thu-phi/2289940/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.