Chương trước
Chương sau
Phó viện trưởng thấy tình cảnh này nhíu mày lại, nhanh chóng đi đến bên cạnh Lê Dương, liên tiếp điểm vào trên cơ thể của hắn, vừa điểm huyệt vừa truyền chân khí của mình vào cơ thể hắn nhằm khống chế cơn đau.
Cách làm của Phó viện trưởng có hiệu quả, một lúc sau tình trạng của hắn đã dịu đi, khuôn mặt không còn vẻ đau đớn nữa nhưng cơ thể vẫn run rẩy.
“Phó viện trưởng, chuyện này rốt cuộc là thế nào…”
“Đây là tác dụng phụ của bí pháp vừa nãy… Nhanh đưa hắn đi, ta sẽ xem có cách nào khống chế tác dụng phụ này không. Mau lên!”
Phó viện trưởng vừa giải thích vừa mau chóng gọi người đưa Lê Dương đi chữa thương.
“Học viện Hoa Lư quả nhiên dạy dỗ học viên rất tốt, chuyện ngày hôm nay chúng ta sẽ bỏ qua! Nhưng Vô Cực tông ta sẽ nhớ kỹ chuyện này! Đi!”
Đỗ trưởng lão Vô Cực tông tức giận nói một, không quên để lại sáu vạn linh thạch thượng phẩm rồi tức giận rời đi, cũng không quan tâm sống chết của nữ đệ tử kia.

Tin tức có sự xuất hiện của tám người khổng lồ mặc giáp vàng và vụ nổ lớn sau đó giống như cuồng phong quét qua Thiên Sơn thành.
Có rất nhiều lời đồn cùng suy đoán sau việc này, còn không ngừng dò hỏi việc này. Phần lớn chỉ là suy đoán, không có cái gì xác thực cả. Nhưng ai cũng chắc rằng có liên quan đến Vô Cực tông, tông môn này nổi tiếng là thổ phỉ coi thường quy tắc và luật pháp, thực lực lại vô cùng mạnh, hơn nữa trong phòng giao nhận của khu đấu giá còn rất nhiều người chứng kiến Vô Cực tông ngạo mạn ra sao…
Hôm sau, một thân ảnh bay trên bầu trời mà đến, bay đến bên trên khu chiến đấu thì dừng lại.
Người này là một chấp sự của Vô Cực tông, hắn cũng không đi cùng người Vô cực tông ngày hôm qua mà làm một nhiệm vụ ở thành trì gần đây, vừa đến nơi này, thấy ở đây chỉ còn lại một vùng phế tích, lông mày khẽ nhíu một chút, trong lòng cực kì không vui. Hắn chính là được Đỗ trưởng lão sai đến đây đưa người về.
Ở bên cạnh hắn đi theo một thanh niên, cũng là đệ tử Vô Cực tông, tu vi Địa Linh cảnh.
Tên đệ tử Vô Cực tông này nhìn thấy một vùng phế tích trước mắt kia, lời gì cũng không nói, trực tiếp dùng tinh thần lực, phát hiện được một hơi thở yếu ớt trong đống đổ nát.
Thân hình hạ xuống, thanh niên đi tới một đống đá vụn phía trước, ống tay áo vung lên, tạo ra một cơn gió mạnh cuốn bay tất cả đá vụn đi chỗ khác.
Bên trong đống đổ nát hiện ra một bóng người xinh đẹp nhưng cực kì chật vật , đó chính là nữ đệ tử Vô Cực tông đã đấu một trận sinh tử với Lê Dương – Nguyệt Dung.
Bây giờ cô ta ta đã hoàn toàn hôn mê bất tỉnh, toàn thân quần áo tả tơi, quanh thân đều là một mảnh cháy đen, vết máu loang lổ, khí tức suy nhược, nhìn như có thể chết đi bất cứ lúc nào.
Vừa thấy được cô gái này, thanh niên kia lập tức lấy ra quần áo đem cơ thể của cô che lại, tiếp đó lấy ra một viên đan dược chữa thương nhét vào trong miệng đối phương.
“Hoàng Chấp Sự, Nguyệt sư muội còn lại một hơi thở!”
Thanh niên nhìn về phía Hoàng chấp sự đang đứng chắp tay trên bầu trời, thần sắc hơi có vẻ âm lãnh, lên tiếng nói.
Hoàng chấp sự không có trả lời, hắn lẳng lặng đứng ở giữa không trung chờ Nguyệt Dung tỉnh lại.
Rất lâu, trong hôn mê Nguyệt Dung mới chậm rãi tỉnh lại, cô ta mở hai mắt ra, một mặt mờ mịt chưa tỉnh hoàn toàn, nhìn thấy sư huynh của mình mới buông lỏng một chút.
Nhưng ánh mắt cô ta nhìn lên trên trời thấy Hoàng chấp sự, cả người như bị sét đánh, vội vàng quỳ rạp trên đất, căn bản không lo được thương thế trên người.
“Đệ tử vô dụng, còn xin Hoắc Chấp Sự trách phạt!”
Nguyệt Dung mang theo sự sợ hãi trong giọng nói, bởi vì cực độ sợ, cả thân thể cô đều đang phát run. — QUẢNG CÁO —
“Không cần nói gì nữa, mọi chuyện ta đã được biết hết!”
Hoàng chấp sự lãnh tĩnh nói ra.
“Một Hư Hồn cảnh thất trọng, thậm chí dùng cả Tụ Huyết đan mà vẫn bị một tên Hư Hồn nhị trọng trêu đùa như vậy? Thậm chí chỉ thiếu một chút đã bị hắn giết chết? Vô Cực tông ta còn cần dạng đệ tử như ngươi để làm gì?”
Hoàng chấp sự càng nói sắc mặt càng âm trầm, quát lạnh một tiếng, bàn chân giẫm một cái, một luồng chân khí ép xuống, cả người Nguyệt Dung theo mặt đất sụp xuống dưới, toàn thân như bị một ngọn núi đè xuống, xương cốt toàn thân kêu lạch cạch không ngừng, trong miệng liên tục phun ra máu.
“Hoàng Chấp Sự, xin tha thứ cho Nguyệt sư muội lần này, muội ấy cũng là quá mức khinh thường tên kia nên mới rơi vào trong tính toán của hắn.”
Thanh niên kia nhìn thấy Nguyệt sư muội của chính mình đang chịu đựng đau đớn, lúc này không đành lòng quỳ rạp xuống đất thay sư muội của mình cầu xin.

“Hừ! Lần này vì Phạm Vũ nên ta tha cho ngươi một lần.”
“Tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, lần này trở về tông ngươi hãy đến Chấp pháp đường chịu phạt đi!”
Hoàng chấp sự lạnh lùng nói một câu, sau đó quay người bay đi.
Vốn dĩ cho rằng Nguyệt Dung Hư Hồn thất trọng ra tay, lại còn dùng đan dược Tụ Huyết đan sẽ có thể dễ dàng đánh bại Lê Dương. Đáng tiếc, không nghĩ tới Nguyệt Dung phế vật này ngay cả Hư Hồn nhị trọng cũng đánh không lại, còn suýt bị Lê Dương giết!
“Vâng!”
Nguyệt Dung cúi đầu xuống thật sâu.
“Cái nhục ngày hôm nay, ngày khác ta chắc chắn báo lại, thằng nhãi Lê Dương kia, ta nhất định phải khiến hắn sống không bằng chết!”
Nguyệt Dung chật vật đứng lên, một gương mặt xinh đẹp bởi vì cực độ phẫn nộ mà vặn vẹo dữ tợn, giống như ma quỷ, trong mắt càng toả ra sát khí lạnh như băng.
Cô ta hiểu rõ mọi chuyện diễn ra ở Thiên Sơn thành tất nhiên sẽ truyền về tông môn, truyền khắp đế đô, mà chính mình sẽ trở thành trò hề, nhận hết sự đùa cợt và khinh thường.
Chỉ cần cô ta vừa nghĩ tới chính mình trở về tông, sau đó gặp phải đủ loại khinh thường, Nguyệt Dung hận ý cùng sát ý trong lòng càng ngày càng nồng đậm.
“Nguyệt sư muội, thù này ta sẽ thay ngươi báo!”
Phạm Vũ đỡ lấy Nguyệt Dung, lên tiếng an ủi, ánh mắt rất kiên định.
Hắn giơ tay lên, một cây sáo trúc bay lượn mà đến, đưa hắn cùng với Nguyệt Dung bay mà đi, trong chớp mắt biến mất ở cuối chân trời.
Đế đô, Vô Cực tông, Trưởng Lão điện.
Đại điện huy hoàng, nguy nga hùng vĩ, nhưng trong này lại bày biện cực kỳ đơn giản.
Bây giờ, trong đại điện có hơn mười người mặc áo bào đen khảm vàng ở trên, từng người khí tức phát ra đều cực kì thâm sâu, thực lực mỗi một người ở đây đều không kém hơn Đỗ trưởng lão đối đầu với Phó viện trưởng học viện Hoa Lư chút nào, thậm chí còn cao hơn rất nhiều.
— QUẢNG CÁO —
Mười hai vị trưởng lão nội viện của Vô Cực tông, quản lí mọi việc từ lớn đến nhỏ của Vô Cực tông.
Bây giờ, mười hai vị trưởng lão này đều tập trung hết ở trong Trưởng lão viện, đây là chuyện trước đây chưa từng xảy ra.
Sưu ~
Bên ngoài đại điện, một vệt sáng bay vụt mà vào, Đỗ trưởng lão tiến vào trong Trưởng Lão điện, chắp tay cúi đầu trước mười hai vị trưởng não nội viện.
“Trưởng lão ngoại viện Đỗ Thi, bái kiến các vị trưởng lão nội viện.”
“Có đấu giá được thứ đó không?”
Một trưởng lão nội viện nhìn về phía Đỗ trưởng lão lên tiếng hỏi.
“Không được.”
“Vì sao?”
Trong điện, ánh mắt của cả mười hai vị trưởng lão nội viện đều nhìn chằm chằm vào Đỗ trưởng lão, chờ đợi đối phương đáp lại.
Lập tức, Đỗ trưởng lão đem mọi chuyện kể lại rõ ràng từng chút một cho mười hai vị nội viện trưởng lão nghe.
“Chuyện này là sơ suất của ta, không thể làm tốt công việc, ta tình nguyện bị phạt, còn kẻ tên Lê Dương này ta sẽ tự tay chém chết hắn!”
Đỗ trưởng lão lên tiếng nói.

“Không thể được!”
Lúc này, lão giả ở giữa lên tiếng nói.
Hắn là đại trưởng lão Vô Cực tông, đứng đầu mười hai trưởng lão nội viện, tu vi mạnh nhất, ở trong Vô Cực tông danh vọng địa vị cực cao, cho dù là tông chủ Vô Cực tông cùng với hai vị Phó tông chủ nhìn thấy lão cũng khách khí ba phần.
“Vì cái gì?”
Đỗ trưởng lão không hiểu.
“Kẻ này năm nay mới gần mười tám đã là thiên tài kiếm đạo sở hữu kiếm khí, còn là một Trận đạo sư, hơn nữa lại nắm giữ nhiều linh thạch hơn cả một tông môn học viện, còn có các loại bí pháp, các ngươi không thấy kì lạ sao?”
Đại trưởng lão nói rất êm tai, một đôi mắt mênh mông như biển, như có thể nhìn thấu hết mọi việc trên đời.
Trong đại điện trầm mặc một lúc lâu, tất cả mọi người đều cảm thấy đại trưởng lão nói có lý.
Hoàn toàn chính xác, tên này thiên phú về kiếm cao như vậy, sở hữu kiếm khí ở tuổi đó, lại biết được trận đạo, vô cùng nhiều linh thạch bí pháp quả thật rất kì quái.
“Đại ca, ý của ngươi là tên Lê Dương này có cường giả trong bóng tối bảo vệ, dạy bảo sao?” — QUẢNG CÁO —
Nhị trưởng lão Vô Cực tông lên tiếng hỏi.
“Đúng. Có thể là một cường giả nào đó trong bóng tối đang giúp hắn, thậm chí có thể là một thế lực lớn cũng nên. Nhưng chắc chắn có thể nói, bất kể sau lưng hắn là cường giả hay thế lực nào, chỉ sợ đều không yếu hơn so với Vô cực tông ta. Ngoài ra, hiện giờ hắn lại đang có sự bảo hộ của cả Học viện Hoa Lư nữa!”
Đại trưởng lão gật gật đầu.
“Như thế chúng ta phải để cho hắn tiếp tục trưởng thành sao?”
Đỗ trưởng lão hơi nhíu mày.
“Không, qua chuyện vừa rồi có thể thấy hắn có thù tất báo, một khi để hắn tiếp tục phát triển thì chính là một mầm hoạ lớn đối với Vô Cực tông ta!”
Đại trưởng lão lắc đầu.
Lần này, tất cả mọi người đều ngậm miệng, giết cũng không được, không giết cũng không xong, vậy thì phải làm thế nào mới ổn?
“Giết hắn không thể do Vô Cực tông ta làm được, truyền lệnh xuống, nghiêm cấm cường giả trong tông, đệ tử trong tông động thủ đối với Lê Dương. Mặt khác, tuyên bố trên Huyết Sát bảng, thông báo đến các thế lực trong đế đô, bất cứ ai có thể giết được Lê Dương, thưởng một bộ công pháp Nguyên chân cảnh, hai bộ công pháp Địa Linh cảnh, ba món hồn khí hạ phẩm cùng với 10 vạn trung phẩm linh thạch!”
Đại trưởng lão quả quyết hạ lệnh.
Hắn tính toán để cho các thế lực đi thăm dò thế lực sau lưng Lê Dương, xem thế lực hay người nào đứng sau lưng hỗ trợ cho hắn?
“Tuân lệnh!”
Đỗ trưởng lão chắp tay, khom người thối lui.
Huyết Sát bảng, là một bảng danh sách ở Lam Tinh đế quốc, tất cả những cái tên trên đó đều là những người các đại thế lực muốn diệt trừ nhưng không thể tự mình ra tay.
Giá cả để treo tên một người lên bảng này là cực cao, hơn nữa phải xác thực khả năng treo thưởng trước để tránh tình trạng treo không thể trả công cho người thực hiện nhiệm vụ. Vì thế chỉ cần bảng danh sách vừa ra, sẽ hấp dẫn sự chú ý của tất cả các thế lực khác, không thiếu người muốn giàu sau một đêm đều sẽ lựa chọn liều mạng tiếp nhận nhiệm vụ!
Có thể nói, lên Huyết Sát bảng, đó chính là con mồi của toàn bộ các thế lực ở đây, đi đâu cũng có người chú ý!
Mà từ Huyết Sát bảng thành lập, những người đã ghi tên trên đó mà còn sống sót là chưa từng có.
Bây giờ, Vô Cực tông vì diệt trừ Lê Dương đã trực tiếp treo tên hắn lên Huyết Sát bảng, có thể thấy được Vô cực tông quyết tâm muốn giết Lê Dương mãnh liệt như thế nào.
Một ngày này Huyết Sát bảng vừa treo lên, đế đô chấn động, các thế lực lớn nhỏ đều ngay lập tức biết được tin tức.
Một cái tên với phần thưởng lớn bị treo tên trên Huyết Sát bảng! Không biết ai treo thưởng.
Danh tiếng của Lê Dương bây giờ đã vang dội khắp đế đô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.