Edit: Julia
“Chỉ có một mình anh sống ở đây?” Hẳn là không phải đâu, căn nhà này nhìn thật sạch sẽ, không giống như nơi ở của mọt nam nhân,nhưng mà cực kỳ hợp với khí chất thiên sứ của anh.
Bạch Nhược Hiên gật gật đầu, anh ở một mình 6 năm rồi.
“Có người đến dọn dẹp định kỳ không?” Tử Nhiên tuy rằng độc miệng chút nhưng cũng là người cực kỳ bát quái, nên cô muốn biết hết thảy mọi thứ về thiên sứ.
Lần này Bạch Nhược Hiên lắc lắc đầu, sau đó dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Tử Nhiên.
“Ha ha, không có gì, chỉ là tôi hơi lo cho anh chút thôi.” Tử Nhiên đương nhiên nhìn ra nghi hoặc của anh.
[ Cô muốn uống trà hay cà phê? ] Bạch Nhược Hiên đưa một tờ giấy.
“Cà phê, cám ơn.” Trà? Có lẽ 20 năm sau cô sẽ dùng.
Bạch Nhược Hiên cười cười, nụ cười kia khiến Tử Nhiên ngây người
[ Cô tìm tôi có việc gì không? ]
Tư Đồ Tử Nhiên nhìn tờ giấy trong tay có chút do dự, cô vốn định tìm Vô Thanh Thiên Sứ sau đó thuyết phục anh ra toà làm chứng, chỉ cần anh nói bức tranh kia anh cũng tham gia vẽ cùng, cô có thể giúp tiểu Bình thoát tội, nhưng mà bây giờ cô lại không muốn anh làm vậy, cô cảm thấy làm vậy sẽ làm bẩn sự thanh thuần của anh.
[ Làm sao vậy? Nếu có chuyện gì cần giúp tôi sẽ giúp cho ]
Xem tờ giấy thứ hai, Tử Nhiên rốt cục hạ quyết tâm.
“Ha ha, tôi không sao, chỉ là ngưỡng mộ Vô Thanh Thiên Sứ, muốn xem là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-ai-thuan-nam/55594/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.