Chương trước
Chương sau
Khóe mắt thóang thấy Miểu Miểu nhanh tay nhanh chân khóac đồ đạc vừa vơvét xong lên vai chuẩn bị chạy ra cửa. Dịch Thiên thu hồi suy nghĩ miênman mà ngăn nàng lại: “Nàng muốn đi đâu?”
“Dịch Thiên, ta thật không hiểu tại sao hôm nay phản ứng củachàng lại chậm chạp như vậy, tất nhiên là về Vụ Thiên Các a. Ở đây ítngười như vầy không thể địch lại bọn họ, về nhà rồi người đông thế mạnh, lúc đó cùng đấu với hắn một trận cho ra hồn.” Kéo kéo lại túi đồ trênvai, Miểu Miểu đẩy tay Dịch Thiên ra đang định bước tiếp. Dịch Thiên này thật là, chẳng bao giờ để những kẻ này vào trong mắt, với tính cách của hắn, chắn chắc sẽ trực tiếp đối đầu, đóan chừng là hắn cũng chẳng hiểuchạy trốn nghĩa là gì đâu.
Dịch Thiên dở khóc dở cười, hành động của tiểu nữ nhân này thậtquá nhanh đi, mới có một lát đã chuẩn bị xong hành trang, đường tắt đểbỏ trốn cũng đã chuẩn bị sẵn. Dịch Thiên đưa tay lấy đồ đạc gì đó trênvai Miểu Miểu xuống, cười nói: “Muộn rồi.”
“Cái gì?” Miểu Miểu thét lên: “Chưa gì hắn đã tới rồi hả. Mẹ ơi, vậy chỉ có thể liều mạng thôi.”
“Không phải.” Dịch Thiên túm hai vai giữ nàng lại, trong bụngcũng đã có hài tử rồi vậy mà động chút là nhảy dựng lên. “Hiện giờ VụThiên Các chẳng còn bao nhiêu người hết, ta đã điều về đây hết rồi.”
Ách, Miểu Miểu nghe vậy nhướng mày làm mặt giận nói: “Vậy tạisao chàng không nói sớm, hại ta chạy đông chạy tây, chàng không biết tahiện giờ là phụ nữ có thai không được làm việc gì quá sức sao, mệt chếtta rồi.” Miểu Miểu đẩy Dịch Thiên một cái, đi thẳng về phía giường nằmphịch xuống.
“Ui da, cái giường chết tiệt này, ngươi cũng khi dễ ta nữa hả,coi chừng ta đem bổ ngươi ra làm củi đốt nha.” Giận dỗi đổ lên cáigiường, đấm nó một cái rồi chui vào trong chăn. Dịch Thiên chỉ biết trợn mắt há mồm nhìn một lọat các động tác của Miểu Miểu, đến cuối cùng, hắn là người xấu.
Nếu Dịch Thiên đã điều hết người đến đây, Miểu Miểu sẽ không cần phải lo lắng cho mạng nhỏ của mình rồi. Vừa đến hừng đông liền chấnhưng tinh thần ra cửa mà đọat vị trí Minh chủ đi thôi.
Bốn trận hôm nay chia ra gồm: Dịch Thiên đấu với Hắc Diễm, MiểuMiểu đấu với Nam Cung Linh, Nguyệt Tuyền đấu với Hách Liên Thành, và Lâm Phong đấu với Văn Liêm. Trận đầu tiên là Lâm Phong đấu với Văn Liêm.
Trước khi trận đấu bắt đầu Miểu Miểu đã đánh cược với ngườikhác, đặt cho Lâm Phong thắng, vì sao hả, bởi vì Lâm Phong muốn thể hiện trước mặt Vụ Thiến thì làm sao mà để thua cho được, hơn nữa dù sao VănLiêm cũng đã già, đem thể lực so với tuổi trẻ chắc chắn là không hơnđược rồi, trong trận chiến của các cao thủ thì ai có thể lực hơn tấtthắng.
Lâm Phong di chuyển giống như đường đi của gió, bay lượn khôngngừng, lúc ở phía trước, lúc lại ở bên cạnh đối phương, lúc lại tiếp cận từ phía sau. Văn Liêm vừa mới vào trận đã bị quần cho chóng mặt, nhưngkinh nghiệm thực chiến không phải ít nên lập tức lấy lại phong độ.
Chậm rãi nhắm hai mắt lại, dỏng tai lên nghe ngóng hơi thở củaLâm Phong. Cho dù Lâm Phong từ hướng nào đánh tới cũng đều kịp thời ngăn chặn, sau đó thuận thế trả lại cho Lâm Phong vài chưởng, Lâm Phongnhanh nhẹn né qua, Vụ Thiến ở bên dưới hai tay nắm chặt, môi mím lại.Miểu Miểu lắc đầu một cái đi đến bên cạnh, vỗ nhẹ vai nàng trấn an:“Thỏai mái chút đi, không có việc gì đâu, chỉ là tỷ thí thôi, chẳng phải đã nói là không đả thương nhau sao.” Quan tâm thì sẽ lo lắng, Vụ Thiếntính tình như lửa đốt hằng ngày giờ không thấy đâu nữa, chỉ còn lại lolắng.
“Ta thấy nếu muội có thể cổ vũ cho hắn, đảm bảo hắn sẽ nhanhchóng thắng.” Tiện thể bạc của ta cũng mau chóng về lại tay ta, mới vừarồi đánh cược cùng mọi người một trăm lượng cho Lâm Phong thắng a.
Nhìn bộ dạng lúng túng của Vụ Thiến, Miểu Miểu chỉ biết lắc đầu, con gái thời đại này thật là nhút nhát quá đi, cho nên tính tình phóngkhóang như Xu Xu thật tốt.
“Xu Xu, đến đây nào, chúng ta cùng nhau cổ vũ.” Miểu Miểu gọi Xu Xu, hai người lập tức hô to.
“Lâm Phong, cố lên, cố lên, đánh thắng hắn, bạc của ta sinh lời, ta sẽ mời người ăn cơm.”
“Lâm Phong, xinh trai, mau cố lên, đừng lãng phí thời gian nữa, ta muốn đi chơi cùng Vụ Huyền.”
“…”
Nghe xong lời cổ vũ của hai người này, Lâm Phong không biết nóigì, cái này … ở chỗ nào là cổ vũ cho hắn a. Nhìn thấy Miểu Miểu cùng XuXu reo hò hăng say như vậy, Vụ Thiến cũng hiểu rõ ra.
“Lâm Phong, đừng có nghe lời hai người đấy, mau cố lên chothiếp, nếu không hủy bỏ hôn sự.” Vừa mở miệng liền uy hiếp một cáchquang minh chính đại như thế, Miểu Miểu cùng Xu Xu lập tức im lặng rútlui, một câu của Vụ Thiến còn hơn mười câu của các nàng, các nàng còncần phải tốn công hô hào gì nữa.
Quả không ngòai dự đóan, nghe âm thanh cổ vũ của Vụ Thiến, tốcđộ cùng khí thế của Lâm Phong lập tức tăng lên cao hơn, sức mạnh củatình yêu quả thực là to lớn a.
Lâm Phong thay đổi phong cách tác chiến, không còn trôi nổi bấtđịnh nữa mà mặt đối mặt đánh với Văn Liêm. Có điều đường kiếm lướt nhanh hơn, khiến cho mọi người hoa cả mắt. Choang một tiếng, kiếm của VănLiêm rơi xuống đất, Lâm Phong cầm kiếm chỉ vào yết hầu của hắn, trận đầu tiên, Lâm Phong thắng, cộng hai điểm, Văn Liêm không có điểm nào.
“Đưa đây.” Miểu Miểu duỗi tay về phía Vụ Kiếm vẫy vẫy, vừa rồinàng đánh cược Lâm Phong thắng, lời một trăm lượng rồi, hắc hắc. Vụ Kiếm bất mãn xùy ra một trăm lượng bạc, lúc nãy phu nhân đòi đánh cược vớihắn, hắn cũng tin chắc rằng Lâm Phong sẽ thắng, nhưng phu nhân lại giành chọn Lâm Phong trước, mà hai người không thể chọn giống nhau, hắn phảicược cho Văn Liêm, thua thật oan ức a.
Tiếp theo là Nguyệt Tuyền đấu với Hách Liên Thành, phong cáchcủa hai người này lại hòan tòan trái ngược, người dịu dàng như nước, kẻmạnh mẽ như đồng. Bên múa kiếm mềm mại như se tơ, bên ra kiếm quyết liệt như nung thép, đây uyển chuyển động lòng người, kia lại mạnh mẽ dứtkhóat. Nhìn y hệt một đôi nam nữ cùng nhau múa kiếm chứ không phải sotài.
Miểu Miểu đứng xem mà phải xuýt xoa, không chỉ có vẻ ngòai củaNguyệt Tuyền tuấn mỹ mà đến võ công cũng đẹp đến nao lòng. Cho dù là điđến đâu ở trên thế giới này thì con người này cũng trở thành tâm điểm để bàn tán và ngưỡng mộ.
Có điều dịu dàng đụng phải sắt thép giống như nữ nhân va phảinam nhân, sức mạnh vẫn có chút chênh lệch. Mặc dù Nguyệt Tuyền khôngyếu, đường kiếm lả lướt nhưng uy lực vô cùng, có điều vẫn có cảm giácyếu thế hơn so với Hách Liên Thành.
Dịch Thiên cùng Miểu Miểu khẽ nhíu mày, không ngờ Hách LiênThành lợi hại như vậy, nhanh chóng đánh bại cả tuyển thủ hạt giống*Nguyệt Tuyền. Choang, kiếm của hai người va vào nhau rồi cùng lùi vềphía sau, Nguyệt Tuyền chắp tay cười nói: “Tại hạ bội phục.” Sau đó ưunhã đi xuống đài.
*Ở trong thể thao, hay rõ hơn là trong tennis hay golf thì người ta thường gọi những người có thứ hạng cao là tuyển thủ hạt giống, nhưnăm ngóai anh Roger Federer là hạt giống số 1 trong làng tennis, ở đâybạn không tìm thấy từ nào thích hợp hơn.
Thua sao? Miểu Miểu nhìn thấy rõ ràng cả hai người cùng lui vềphía sau cơ mà, nàng nhìn Dịch Thiên thắc mắc. “Hắn bị nội thương.” LúcNguyệt Tuyền lui về phía sau, sắc mặt khẽ tái đi, mặc dù chỉ trong nháymắt nhưng Dịch Thiên không để lọt chi tiết này.
“Hách Liên Thành không bị gì sao?” Miểu Miểu hỏi, Nguyệt Tuyềncũng không phải là tay mơ. “Không biết.” Dịch Thiên lắc đầu, có lẽ làhắn giỏi giấu diếm, Dịch Thiên vẫn chưa phát hiện ra.
Tổng kết Hách Liên Thành thắng, được hai điểm, Nguyệt Tuyền không có điểm nào.
Sau đó là Miểu Miểu đánh với Nam Cung Linh, Miểu Miểu vừa lênđài liền nhìn Nam Cung Linh cười nói: “Nam Cung Linh, ngươi ngàn vạn lần phải hạ thủ lưu tình đó nha, tánh mạng của ta cùng em bé là nằm ở trong tay ngươi đó.”
Nam Cung Linh nghe vậy cười ha ha, hắn làm sao có thể thương tổn đến nàng. “Yên tâm, ta cam đoan nàng sẽ bình an vô sự, sống đến chínmươi chín tuổi.” Hì hì, Miểu Miểu khẽ khom người cúi chào, đại ân nàykhông lời nào có thể cảm ơn hết được, ý của Nam Cung Linh chính là sẽnhường cho nàng.
Vừa định khai chiến, đột nhiên mấy vị trưởng lão ở bàn chủ sự đi đến: “Khoan đã.” Sau đó đủng đỉnh tiến đến trung tâm đài đấu nhìn MiểuMiểu hỏi: “Nghe nói phu nhân đang mang thai phải không?”
Miểu Miểu gật đầu, đây không phải là việc ai cũng biết cả rồi sao, chẳng lẽ còn muốn tuyên truyền thêm dùm nàng?
“Nữ tử tranh đọat vị trí Minh chủ không nhiều, nay phu nhân lạimang thai, e là không ổn.” Ý tứ chính là ngươi mang thai rồi, về nhànghỉ đi cho khỏe.
“Tại sao chứ, mang thai thì ta vẫn là ta, hay là muốn làm khó dễ ta mang thêm một người tham gia thi đấu, vi phạm quy định của đại hội?” Miểu Miểu nhướng mày nói, lão già này khẳng định là không có việc gìlàm nên gây sự, lần đầu tiên có phụ nữ mang thai lên làm Minh chủ, ngẫmlại cũng là một sự kiện lưu danh muôn đời nha.
“Nữ tử sinh con cần thời gian, vạn nhất phu nhân đọat được vịtrí Minh chủ, vậy trong khỏang thời gian này xảy ra chuyện ai sẽ xử lý?” Một người trong số đó lên tiếng hỏi.
“Đương nhiên sẽ là phu quân của ta a, các vị cảm thấy phu quâncủa ta làm không được sao?” Dám nói Dịch Thiên làm không được, ta làngười đầu tiên xử đẹp các ngươi.
“Nữ tử ngồi vào vị trí Minh chủ thật sự không thỏa đáng, nữ tửnên ở nhà giúp chồng dạy con, hỗ trợ phu quân.” Nói đi nói lại, mấy lãogià này chính là sợ nàng đọat được vị trí Minh chủ, như vậy bọn họ phảinghe lệnh của nàng, trong quan niệm của mấy cái lão già hồ đồ cổ lổ sĩnày thì nam nhân mới là trời.
“Đã như vậy, tại sao ngay từ đầu đại hội không quy định cấm nữtử thi đấu, còn để nhiều nữ tử lên đài như vậy?” Miểu Miểu hỏi ngượclại, đúng vậy, đúng vậy, dưới đài cũng đã có một vài nữ tử không kiênnhẫn hỏi theo, khó khăn lắm mới có nữ Minh chủ lần đầu tiên, mấy cái lão già này còn ra gây sự.
“Đó là bởi vì chưa từng có nữ tử nào thắng đến cuối cùng.” Chonên bọn họ mới không e ngại, chỉ là không nghĩ tới lần này lại có một kẻ lợi hại như vậy.
Ồ, ra là thế. Miểu Miểu đột nhiên cười nói: “Như vậy là lâu naymấy vị luôn luôn xem thường nữ tử.” Sau đó liền xoay người hô to vớinhững người bên ngòai: “Chúng tỷ muội, nghe thấy chưa, nếu xem thường nữ tử như vậy, các vị ngàn vạn lần nhớ cho kỹ, sau này đừng sinh con trai, nếu không sinh phải những kẻ không thức thời như mấy vị lão gia đây thì thật bi kịch.” Những nữ tử dưới đài lập tức hô hào cổ vũ đồng ý theo.
“Ngươi đừng có lấn ép người quá đáng.” Có kẻ thẹn quá thànhgiận, định ra tay với Miểu Miểu. Trong nháy mắt Dịch Thiên liền xuấthiện ở trên đài, đem Miểu Miểu đẩy ra sau lưng, Nam Cung Linh cũng tiếnlên chắn phía trước Miểu Miểu.
Miểu Miểu ló đầu ra từ phía sau lưng Dịch Thiên, giận dữ nói:“Là do mấy lão khinh người quá đáng trước, các người sợ ta thắng, saunày phải nghe theo ta, cảm thấy mất thể diện. Tiện thể ta nói rõ cho các người biết, ta là vì vị trí Minh chủ này mà đến, cứ ở đó chờ ta làmMinh chủ đi. Chuyện đầu tiên mà ta làm chính là đem đám già các ngườiđuổi về nhà chăn gà cho vợ.” Miểu Miểu ghét nhất chính là những kẻ xemthường phụ nữ.
“Ngươi…” Mấy vị trưởng lão bị chọc cho tức đến dựng cả ria mép.
“Được rồi, được rồi, các vị trưởng lão, bây giờ nói không chophép nữ tử tham gia cũng đã quá muộn rồi, chi bằng chúng ta đợi tới kếtquả cuối cùng đi.” Minh chủ hiện tại là Văn Liêm lúc này mới xen vào.Hắn vốn nên xuất hiện từ sớm nhưng bình thường vẫn luôn bất mãn với mấyvị trưởng lão này, mỗi lần làm chuyện gì cũng phải báo cáo với họ, nghe ý kiến của bọn họ, làm vị trí Minh chủ này cũng đầy uất ức. Lúc này nhìnthấy Miểu Miểu can đảm tranh cãi với họ, trong lòng cũng muốn chờ mộtlát nữa rồi hẵng ra mặt. Mấy vị trưởng lão này dù sao cũng là người cóuy phong, không xem mặt mũi thì cũng phải ngó chừng quyền thế, hắn cũngkhông thể làm gì bọn họ.
Mấy người này cũng có chút danh vọng trên giang hồ, hơn nữa cũng có phần gia thế, tuy nhiên Miểu Miểu lại không sợ bọn họ, cái gì màthân phận với gia thế, bản thân muốn nói gì thì nói, dù sao cũng có Dịch Thiên chống đỡ thay nàng, hơn nữa, Vụ Thiên Các cũng không phải là nơimà bọn họ có thể coi thường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.