Editor: Voicoi08 Lần này chuyện bức tranh thêu đã gây nên ảnh hưởng mạnh mẽ với người trong thôn, bức tranh thêu của người thôn họ, vừa được thưởng lại còn được phong là nhà nghệ thuật? Ở một làng nhỏ như họ, thì đây là một chuyện lớn, còn hơn cả sinh viên đại học. Trưởng thôn cũng nói, dù sao đây cũng là danh tiếng cho thôn, nhưng vợ chồng Trương Xảo Phương không còn sống ở thôn nữa, dù cho có bao nhiêu tiền cũng không có giá trị gì cho tương lai, sau khi suy nghĩ họ quyết định làm ba tấm biển: Một cái khắc “Nhà nghệ thuật” và hai cái khắc “Cái nôi nghệ thuật”. Tất nhiên, biển “Nhà nghệ thuật” sẽ được treo trước cửa nhà của Trương Xảo Phương, còn hai chiếc biển “Cái nôi nghệ thuật” sẽ được gửi đến nhà họ Tống và nhà họ Trương. Hai cặp vợ chồng già nhà họ Tống và nhà họ Trương đều vô cùng vui mừng khi nhìn thấy tấm biển “Cái nôi nghệ thuật”, sau khi tưởng thôn đi, ông bà hai nhà đều nhanh chóng treo tấm biển lên trước cửa nhà. “Cái nôi nghệ thuật”? Trương Xảo Trân nhìn chằm chằm vào bốn chữ trên tấm biển, trong thật kì quái, nhà cô ngoài chị ba ra thì làm gì còn ai được như vậy, nghệ thuật ở đâu? Còn cái nôi nữa? Cô nhìn cha mẹ đang vui đến không thể ngậm miệng, cô cũng rất thông minh, không hỏi thêm, nhưng trong lòng vẫn lẩm bẩm: Chỉ là một tấm biển không đáng mấy đồng, cô thật sự không hiểu, cha mẹ cô đang vui vẻ cái gì đây? Trong làng thì rộn rang, nhưng công ty Tống Trường Lâm vẫn không ảnh hưởng gì, công nhân đều là người từ nơi khác, không có gia đình nên đâu ai có điều kiện xem ti vi? Ngày tết trung thu, mọi người đều tổ chức liên hoan, thậm chí nhiều người còn không biết đêm hội nghệ thuật được tổ chức sau nhiều ngày tuyên truyền, đối với bọn họ mà nói, liên hoan nghệ thuật thật sự quá xa vời với họ. Từ khi kết thúc chương trình nghệ thuật, Tống Trường Lâm luôn chờ bên kia trả lại đồ thêu của vợ anh, nhưng anh còn chưa đợi được đồ thì đã nhận được điện thoại của Tưởng Chí Lâm trước, anh ta bảo anh dọn dẹp công ty, ngày mai đài truyền hình sẽ đến quay phim để phỏng vấn Trương Xảo Phương. Đài truyền hình? Tống Trường Lâm ngạc nhiên một chút, sau đó nhanh chóng chuyển sang vui mừng, nếu công ty được đưa lên ti vi cấp thành phố thì còn có lợi ích hơn trong tỉnh nhiều, công ty của họ là một ngành công nghiệp địa phương, người bên ngoài dù có biết nhiều hơn cũng không có ích gì. Đầu tiên anh vẫn nói cảm ơn Tưởng Chí Lâm và hỏi một số lưu ý sau đó mới tắt điện thoại. Tống Trường Lâm đặt điện thoại xuống, tâm trạng vô cùng thoải mái đứng lên, cười nói với mọi người đang chuẩn bị tan làm: “Trưa nay chúng ta sẽ tổng vệ sinh, thu dọn sạch sẽ đảm bảo mọi ngóc ngách cửa sổ, hay góc tường đều sáng bóng, còn cả quần áo, tối nay mọi người về nhà giặt sạch, ngày mai ăn mặc chỉnh tề, ai cũng không được đến muộn…” Lưu Chí Học nghe anh phân công, ngạc nhiên nói: “Anh Tống, chúng ta chuẩn bị đón đoàn kiểm tra nào hay sao?” Sao anh có cảm giác giống với lúc ở bộ đội? Còn cả trang phục cũng phải sạch sẽ, chỉnh tề…? “Lần này không phải đón đoàn kiểm tra, mà là ngày mai có đài truyền hình muốn đến đây quay phim, chúng ta phải chứng tỏ hình ảnh công ty bằng những hành động nhỏ, các cậu cẩn thận một chút, tránh xảy ra sai xót.” Nói xong anh lại nhìn lại sắp xếp trong phòng, suy nghĩ rồi nói với Lưu Hải Sơn: “Hải Sơn, tí nữa cậu đến chợ, mua hai chậu cây cảnh về, sau đó chúng bày trên bàn một chậu và trước cửa một chậu, nhớ là chậu để trên mặt đất đừng quá nhỏ, nhìn khí thế một chút.” Trước đây anh đã cảm thấy công ty nhà mình hơi thiếu màu xanh, nhưng những đồ như cây cảnh thường không rẻ nên anh vẫn luôn tiếc tiền không mua, lần này vì được lên ti vi, anh cũng đầu tư luôn. “Lên ti vi?” Cả đám người vừa nghe thấy tin tức này đều ngạc nhiên, chuyện muốn lên ti vi cũng không phải dễ dàng, tuy rằng mọi người đều thấy quảng cáo trên ti vi, nhưng lại chưa từng nghĩ đến có một ngày công ty nhà mình cũng được lên ti vi? “Anh Tống, anh cũng quá giỏi, sao tìm được quan hệ để công ty mình lên được ti vi vậy?” Phạm Đông luôn là người nghĩ gì nói đó, nhanh chóng hỏi ra tiếng lòng của mọi người. Ngày cả hai vợ chồng Lưu Hải Sơn cũng không biết tại sao đột nhiên công ty họ lại được lên ti vi? Tống Trường Lâm thấy mọi người đều chờ đáp án của anh, anh cười to nói: “Đây cũng không phải là anh giỏi, là bà chủ của mọi người giỏi, chị dâu các cậu thêu “Thanh minh thượng hà đồ” được triển lãm trong chương trình nghệ thuật của tỉnh, được giải đặc biệt, và cô ấy cũng được trao tặng danh hiệu “nhà nghệ thuật gia dân gian của thành phố A”, công ty
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]