Người này nếu đầu óc không biết chuyển biến, bà phải biết đi một đường thẳng từ trắng đến đen, bà có khuyên nhiều cũng không có tác dụng, nhưng nếu bà trực tiếp bàn bạc rồi đưa ra ví dụ đối lập thì có lẽ bà ấy sẽ suy nghĩ thông suốt.
Ít nhất mẹ Lưu chính là trường hợp này, cho dù bây giờ bà nghĩ đến con dâu vẫn thấy có chút không tự nhiên, nhưng có mẹ Tống làm ví dụ, cuối cùng bà cũng cảm thấy Mã Ngọc Trân nhà bà rất tốt. Đúng vậy, mệnh con dâu bà có tốt không thì bà không biết, nhưng con dâu bà hiếu thuận, lúc trước nhà bà vay tiền chữa bệnh cho bạn già con dâu cũng không nói gì, nếu so sánh với hai cô con dâu của mẹ Tống thì quả thực tốt hơn rất nhiều, lại nói cũng giống như mẹ Tống nói, nhà họ không chỉ có Trường Vinh làm khổ cả hai ông bà, rồi còn thiếu cả đống nợ nần, rồi thêm cô con dâu út nhà họ cũng chẳng làm được gì ra hồn, nếu bản thân bà mà gặp phải người con dâu như vậy thì sao bây giờ bà được hưởng điểu kiện như này chứ?
Mẹ Tống ôm cháu gái, nhìn hai cháu trai vui vẻ đùa nghịch rồi mới nói với mẹ Lưu: “Em à, nói thật với em, bây giờ chị cứ thấy cô con dâu út kia là thấy phiền trong lòng, nhưng có phiền nữa thì chị cũng chỉ có thể coi như không thấy mà thôi, chứ không thì phải làm thế nào? Chị cũng không thể tìm mọi tật xấu của nó được, nếu chị làm thế thì trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-xa-thanh-the/936781/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.