Chương trước
Chương sau
Người ngoài có nóng ruột hơn nữa thì cũng không thể sống qua ngày thay cô ấy, có một số việc, thật sự chỉ có thể bản thân tự trải qua. Lại nói chồng cô cũng trốn việc về nhà, hưng trí bừng bừng muốn đưa cô đi xem phòng ở, cô cũng không thể vì rối rắm chuyện của Mã Ngọc Trân mà đả kích sự nhiệt tình của chồng cô được.
Nghĩ vậy, Trương Xảo Phương tàn nhẫn kéo hai cậu nhóc tỉnh dậy, cho hai nhóc đi tiểu, rồi lại cho uống nước, trang điểm tinh thần cho cả ba mẹ con, rồi bỏ qua mọi chuyện trong lòng, thoải mái cùng chồng cô đi ra ngoài.
Từ Đức Minh chọn hai phòng ở, một cái tầng 3, một cái ở tầng 4, nghe nói đây là hai tầng lầu có vị trí tốt nhất, đương nhiên, giá phòng cũng đắt nhất. Nhìn nhà tầng khoảng 70 mét vuông có ban công nhưng Trương Xảo Phương vẫn cảm thấy có chút nhỏ, Từ Đức Minh người ta một nhà chỉ có ba người ở nên hai phòng ngủ là đủ dùng, nhưng nhà cô có hai đứa nhỏ, hơn nữa mua phòng ốc cũng không phải mua cái ti vi, qua vài năm có thể đổi lại, nếu ở là muốn ở cả đời, đương nhiên phải chọn cái thoải mái nhất.
“Còn có phòng nào lớn hơn một chút không? Tốt nhất là gần 301 một chút.” Tống Trường Lâm cũng cảm thấy phòng ở không đủ rộng, hai vợ chồng họ đều có họ hàng thân thích ở xa, nếu có người thân đến thăm thì không đủ chỗ ở mất.
Nhân viên giới thiệu mỉm cười, chỉ về phía 302 ở đối diện 301 nói: “Phòng 302 ở đối diện cũng rất rộng, tổng cộng có 89 mét vuông bên trong có ba phòng một sảnh, mời hai vị vào trong xem.”
Tống Trường Lâm nghe nhân viên giới thiệu, anh cũng vừa lòng với nhà này, chính là diện tích lớn hơn 20 mét vuông cũng có nghĩa là giá tiền cũng tăng hơn một phần tư giá, trong tay anh có trả nổi không thì anh cũng không dám chắc.
Tống Trường Lâm sợ vợ anh lo lắng tiền, ra khỏi tòa nhà, Tống Trường Lâm cười an ủi Trương Xảo Phương: “Đừng lo lắng, chúng ta còn có công ty mà, không được thì chúng ta trả từng phần, cả đời chỉ mua nhà một lần nên phải mua cái vừa ý nhất.”
“Vâng, em cũng nghĩ vậy, mua nhà là chuyện lớn, cho dù chấp nhận cũng không phải chuyện ngay lập tức, vậy thì chúng ta chọn cái kia đi, cũng không phải chúng ta phải giao tiền ngay, chỉ cần đến tháng tám giao tiền là được, từ nay đến lúc đó còn hơn hai tháng mà.” Trương Xảo Phương cũng không phải người thích để tâm vào những chuyện vụn vặt, cười nhìn chồng, thoải mái nói tốt.
“Đúng vậy, còn hơn hai tháng nữa mà, lại nói bên kia Đức Minh cũng có thể giúp chúng ta ép giá một chút, khả năng cũng không nhiều như chúng ta nghĩ.” Hai vợ chồng, anh khuyên em một câu, em lại khuyên anh một câu, cuối cùng đều thống nhất cho rằng không đủ tiền cũng không phải chuyện gì lớn, hai vợ chồng lại cùng nhau đi chợ, mua đồ ăn về nhà nấu cơm.
Chờ khi hai vợ chồng chậm rì rì mua xong, đẩy xe đẩy về nhà, từ xa đã thấy có người đứng trước cửa nhà, hai vợ chồng đều ngây ngẩn cả người: “Cha, mẹ, sao hai người lại đến đây?”
Cha Tống đang nghiêm mặt, vừa thấy hai cháu trai, gương mặt giống như lập tức nở hoa, mang theo túi lập tức tiến lên: “Ôi, cháu trai ngoan của ông nội, cháu có nhớ ông nội không nào? Ông nội nhớ hai cháu muốn chết rồi.”
Mẹ Tống bế cháu gái nhìn con trai cười khổ nói: “Cha con nói mấy ngày nữa là sinh nhật Tiểu Tá và Tiểu Hữu nên cha mẹ đưa Nữu Nữu đến chúc mừng sinh nhật cho hai đứa nhỏ.” Năm trước Nữu Nữu còn nhỏ nên không thể đến, bây giờ Nữu Nữu lớn rồi, ít nhất có thể để ba đứa nhỏ cùng chơi một chỗ, tiện trông nom, cho nên bà cũng đưa cháu đến, miễn cho chuyện đưa cháu cho vợ chồng Trường Vinh rồi lại xảy ra chuyện, tránh việc bà lại phải lo lắng.
“Sao cha mẹ không gọi điện thoại trước? Để con đi đón hai người.” Tống Trường Lâm thấy cha anh không thèm để ý đến anh, anh không nhịn được mà nhìn về phía mẹ anh oán trách. Chuyện này cũng quá bất ngờ rồi?
Trương Xảo Phương đứng bên cạnh anh, sau khi chào cha mẹ một tiếng, cô nhanh chóng mở cửa, nhìn ba người cũng không biết phải chờ bao lâu rồi.
Cha Tống thử ôm cháu, vui vẻ phát hiện cậu nhóc không khóc, lúc này ông mới cười nói với con trai: “Gọi điện thoại làm gì? Cũng không phải không biết nhà ở đâu? Hơn nữa cũng không phải rất xa, cha với mẹ anh đi đến là được.” Xem vợ chồng ông là vàng hay sao mà nghĩ cần phải quý giá như vậy? Lại còn cần đến xe đón xe đưa?
Trương Xảo Phương thấy cha mẹ tự đi đến, cô vội vàng mời hai ông bà vào nhà ngồi: “Cha mẹ mau vào nhà đi ạ, cha mẹ phải đợi bên ngoài lâu rồi đúng không ạ? Việc này cũng thật không đúng, bình thường con cũng không ra khỏi nhà, hôm nay đúng lúc Trường Lâm không có chuyện gì, nên mới đi dạo một chút, không ngờ lại để cha mẹ phải đợi lâu như vậy, cha mẹ mau vào nhà nghỉ chút đi ạ.” Trời đất chứng giám, bình thường cô cũng ít đi ra ngoài mà.
“Cha mẹ cũng không phải đợi lâu, con cũng không biết chúng ta muốn đến, lại nói chuyện này cũng là do cha con, mẹ đã bảo ông ấy gọi điện nói một tiếng đi, ông ấy lại không chịu, ngang ngược muốn chết.” Bà vừa kéo tay cháu gái đang sợ hãi, nhưng hai mắt lại không hề rời khỏi hai cháu trai, khóe môi cũng cười giống như mặt trăng rồi.
Trương Xảo Phương mời hai vợ chồng già vào phòng, cô vừa rót nước, vừa lấy hoa quả cho Nữu Nữu, lúc này mới ra ngoài xem chỗ đồ ăn vừa mua về, cộng lại xem tối nay có thể nấu được món gì. Đối với chuyện cha mẹ chồng đến cô vẫn rất vui vẻ, cho dù mẹ chồng cô có chút thiên vị, nhưng đa số đều không đợi mẹ chồng cô thể hiện thì đã bị cha chồng cô cản trở về, cho nên cô cũng không cảm thấy có gì không tốt, đặc biệt là gần đây lại có sự đối lập khi so sánh với gia đình Lưu Hải Sơn, cô càng cảm thấy mẹ chồng cô tốt lắm, là một trường hợp khó tìm trong thiên hạ rồi.
Trong lòng Trương Xảo Phương vui vẻ nên cô cũng ra sức nấu đồ ăn, chỉ một lát sau, bốn món ăn đã được bày lên bàn.
“Hai vợ chồng già chúng ta cũng không phải người ngoài, trong nhà có cái gì thì ăn cái đó, con bày vẽ làm gì?” Mẹ Tống nhìn những món ăn trên bàn, ngoài miệng thì trách mắng con dâu, nhưng trong mắt lại hiện lên sự vừa lòng, đây chính là vấn đề thái độ, có thể giải thích rằng con dâu rất vui vẻ khi vợ chồng già bọn họ đến chơi, không coi vợ chồng già này thành gánh nặng.
“Chúng con cũng không coi cha mẹ là người ngoài nên mới không ra ngoài mua thêm đồ ăn, trứng gà là của gà nhà đẻ ra, thịt bò là mua từ tối qua, dưa chua cũng có sẵn, cũng không có gì phải mua ngay cả.” Nói như vậy nhưng không chịu nổi cô nấu món ăn bỏ nhiều dầu, thịt cũng nhiều. Bốn món ăn, thịt trộn mộc nhĩ, thịt bò xào, dưa chua xào với miến nhưng bên trong cũng có nhiều thịt ba chỉ, lại thêm một đĩa lạc là món nhắm cha Tống rất thích, cho nên bữa cơm này đừng nói vợ chồng già ăn thoải mái, ngay cả cô bé con Nữu Nữu cũng khen không dứt miệng, luôn mồm kêu thịt thịt ăn ngon.
Cả nhà thoải mái ăn xong cơm, Trương Xảo Phương đến phòng bếp dọn dẹp, Tống Trường Lâm và cha mẹ ngồi cùng ba đứa nhỏ trong sân chơi. Lúc Trương Xảo Phương dọn dẹp xong đi vào, thấy mẹ chồng cô đang nói: “Mẹ chồng của Mã Ngọc Trân cũng đến rồi? Đúng lúc, mấy ngày này tìm cơ hội, mời nhà bọn họ đến nhà chúng ta ăn một bữa cơm, cũng cảm ơn người ta.”
Thật ra bà nghĩ cũng rất đơn giản, bà cảm thấy Nữu Nữu cũng chỉ có một mình, thế mà bà và bạn già cũng phải liên tiếp đổi lần mà vẫn vội, cho nên con dâu trông hai cháu trai của ông bà không thể kể hết bao nhiêu lần phải làm phiền đến Mã Ngọc Trân người ta, bây giờ đúng lúc vợ chồng già bọn họ đến đây, mời cả nhà Mã Ngọc Trân đến, hai nhà cùng nhau ăn một bữa cơm vui vẻ, cũng có thể khiến cho mối quan hệ hai nhà càng thêm thân mật, sau nhà có làm phiền người ta cũng đỡ ngại ngùng.
Tống Trường Lâm không có ấn tượng gì tốt với mẹ Lưu, nhưng mẹ anh cũng đã mở miệng, lại nói tình cảm của anh và Hải Sơn cũng rất tốt, ban đầu hai vợ chồng họ cũng thường xuyên đến đây ăn cơm, từ sau khi mẹ Lưu đến đây, đúng thật là năm nay vợ chồng họ chưa từng đến, nghĩ vậy nên anh cũng gật đầu nói: “Vâng, ngày mai con sẽ nói chuyện này với Hải Sơn, hỏi xem bao giờ thì nhà họ có thời gian.”
Mẹ Tống vừa thấy con trai gật đầu, lúc này mới cười nói: “Được rồi, đến lúc đó bọn họ đến đây, mẹ sẽ tự mình xuống bếp nấu đồ ăn đãi bọn họ.”
Cha Tống đang xoay người dẫn cháu trai đi loanh quanh trên mặt đất, ông vừa nghe thấy lời của bạn già vội vàng đánh gãy: “Với tay nghề của bà? Bà cho tôi được nghỉ ngơi một chút đi được không? Ngày mai bà chỉ cần phụ trách mua đồ ăn về để Xảo Phương làm là được rồi.” Hai vợ chồng già bọn họ muốn mời khách nên không thể để con dâu phải chi tiền được, lần này để con trai con dâu không tốn kém nên lúc đi hai ông bà đã mang theo cả tiền đi rồi.
Trương Xảo Phương nghe thế vội vàng cười nói: “Đến lúc đó để con và mẹ cùng đi mua đồ ăn, trở về cùng nấu ạ.” Mời nhà họ đến đây cũng tốt, đến lúc đó có thể nhà mẹ chồng cô nhìn giúp Mã Ngọc Trân xem đến cùng thì bà lão kia bị làm sao, tại sao thích nổi điên ở nhà đến thế?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.