Cha Tống không hề kiêng dè nước tiểu của cháu trai, nhìn dáng vẻ thoải mái hài lòng của Tiểu Tá, trong lòng ông cũng cảm thấy vui vẻ, nhưng cho dù ông không để ý đến chuyện ông bị ướt thì cũng phải chú ý cháu ông bị lạnh, ông sờ sờ cái quần nhỏ của cháu đã ướt hết, ông không hề suy nghĩ, nhanh chóng lên tiếng: “Xảo Phương, Tiểu Tá đái rồi, con thay quần cho cháu đi.” Nói xong ông vòng qua mấy người phụ nữ dưới đất, ôm đứa nhỏ đến cạnh kháng, chuẩn bị đưa cho con dâu thứ hai.
Những người trong phòng này, thật lòng cũng tốt, giả ý cũng được, ngoại trừ Tống Trường Lâm đang im lặng ôm đứa nhỏ thì những người còn lại đều vừa khóc, vừa khuyên. Bây giờ cha Tống vừa lên tiếng, đánh vỡ không khí trong phòng, mẹ Tống ôm chặt tay con dâu cũng nhanh chóng buông tay, vội vàng bảo con dâu đi xem đứa nhỏ.
Trương Xảo Phương cũng không dám hưởng cùng một loại đãi ngộ như mẹ chồng, cô vội vàng chuyển đến một bên khác nhận lấy đứa nhỏ.
Mẹ Tống vừa rồi buồn bã đau lòng chỉ lo khóc không quan tâm đến ai, bây giờ mở to mắt gia nhìn, thấy ba đứa con đều đang quỳ, trong lòng bà cũng mềm xuống, đừng hiểu lầm, bà tuyệt đối không mềm lòng với Từ Tiểu Mai, nhưng hai người còn lại là con trai, con gái của bà, bây giờ đang giữa mùa đông mà quỳ trên đất, bà vừa bình tĩnh lại thì thấy rất đau lòng.
Tống Trường Vinh thấy mẹ đau lòng cho mình, anh ta biết cơ hội đến rồi, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-xa-thanh-the/936767/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.