Thẩm Tịnh Xu lúc tỉnh dậy, phát hiện mình nằm ở một nơi hoàn toàn xa lạ 
Nàng giật giật, muốn ngồi dậy 
"Khanh Khanh?" 
Lý Khâm chờ đợi đã lâu lập tức vén rèm lên, nghiêng người ngồi ở bên giường, cẩn thận ôm lấy Thẩm Tịnh Xu, để nàng dựa vào chính mình 
Tỳ nữ đưa qua một bát nước ấm, Lý Khâm một tay ôm Thẩm Tịnh Xu, một tay bưng bát sứ, đem nước đưa đến bên môi Thẩm Tịnh Xu. 
"Đến đây, Khanh Khanh" nàng đau lòng nói " Uống ít một chút, nàng vài ngày nay không có uống nước, thân thể phải từ từ khôi phục" 
Thẩm Tịnh Xu mấp máy đôi môi khô khốc, lại dứt khoát đẩy bát sứ ra. 
Lý Khâm sững sờ, đáy lòng lập tức thật lạnh. 
"Khanh Khanh..." 
Nàng thử gọi danh tự Thẩm Tịnh Xu, nhưng đối phương cũng không để ý tới nàng. 
Tư Bất Quy đành phải đặt chén lại vào khay, để tỳ nữ đem nước đặt ở bàn tràn trên giường, sau đó đi xuống trước. 
Nàng ôm chặt Thẩm Tịnh Xu, giống như là sợ mất đi nàng. 
"Khanh Khanh" thanh âm Tư Bất Quy rất thấp " Nàng có thể trách ta, nhưng đừng giày vò bản thân được không?" 
Thẩm Tịnh Xu trầm mặc thật lâu, thở dài, khàn khàn cuống họng đáp: " Lý Khâm nói cho ta toàn bộ sự tình" 
"..." 
Thẩm Tịnh Xu không ngốc, nàng biết không có người nào thật binh quý thần tốc, ngắn ngủi không đến nửa tháng bình định phản loạn như thế. 
Quá nhanh, nhanh đến mức làm cho tất cả mọi người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-vo/3463944/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.