Cùng lúc đó, Dương Thành, Lữ xá. 
Ngoài cửa, nghe được tiếng Hàn Thất cùng lão Cửu sớm đã đứng ở trong sân chờ. 
Thấy Tư Bất Quy ra, hai người cùng nhau ôm quyền nói " Các chủ" 
Tư Bất Quy khẽ vuốt cằm, ánh mắt lập tức rơi xuống bờ vai Lão Cửu, nơi đó chính là đậu một con diều hâu ngẩng đầu ưỡn ngực 
Lưng con bạch ưng mạnh mẽ, lông đuôi thon dài, mỏ ưng cong lại như loan đao màu kim sắc, một đôi mắt ưng sáng ngời có thần, có thể nói tương đối xinh đẹp 
Tư Bất Quy giơ cánh tay lên, tiếng nói hướng bạch hưng gọi " Bạch Đỗ Tử " 
Bạch Đỗ Tử bị gọi lập tức mở ra cánh vũ, hướng không trung bay lên, vỗ mấy lần cánh, nhẹ nhàng đậu lên cánh tay Tư Bất Quy mang một găng tay bằng da trâu dày 
Tư Bất Quy vững vàng nâng lên Bạch Đỗ Tử, đưa tay sờ sờ lưng nó, cười nói: " Đã lâu không gặp, chủ nhân nhà ngươi thế nào ?" 
Bạch Đỗ Tử rất có linh tính ngẩng cổ, tựa hồ là gật đầu. 
Tư Bất Quy cười một tiếng, cánh tay hướng xuống thả thả, Bạch Đỗ Tử lập tức nhảy từ cánh tay nhảy lên miếng vải lót trên vai nàng 
"Cho nó ăn qua rồi ?" 
" Buổi chiều cho nó ăn ba con chim bồ câu sữa " Lão Cửu nói " Các chủ yên tâm" 
Bên cạnh Hàn Thất đưa lên một ống trúc dài bằng nửa ngón út nói " Đây là nó mang tới " 
Tư Bất Quy mở ra rút lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-vo/3463911/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.