🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đi dọc theo đường núi đã bị sương mù che khuất, Mặc Tiểu Tịch cảm thấy tâm trạng có chút buồn phiền.



Thật không biết đêm qua đã trôi qua như thế nào, ngủ trên cùng một chiếc giường, cách nhau không tới mười cm, nhưng cô lại cảm thấy bọn họ giống như ở chân trời góc biển, cái khoảng cách này làm cho cô nản lòng, cả đêm như ngâm mình trong nước đá lạnh cóng.



Lòng của cô bây giờ tựa như sương mù trước mắt, mờ mịt không tìm thấy phương hướng chính xác, không dám chạy trốn, cũng không muốn ở lại, bởi vì không nhìn thấy cảnh vật phía sau sương mù nên mỗi bước đi đều trở thành một gánh nặng.



Đi mệt, Mặc Tiểu Tịch tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, dựa lưng vào một thân cây lớn, lắng tai nghe tiếng kêu của chim chóc kỳ ảo giữa rừng núi phía xa, thời gian giống như cũng theo đó mà dừng lại.



Tập Bác Niên làm xong bữa sáng, cho rằng Mặc Tiểu Tịch còn đang ngủ trong phòng nên đi lên gọi cô, lúc vào phòng, bên trong phòng không có một bóng người. anh đi tới phòng tắm, cũng không có ai.



“Mặc Tiểu Tịch...” Anh vừa gọi vừa tìm một vòng trên lầu cũng không tìm thấy bóng dáng của cô.



Anh tìm hết trên lầu rồi đến trong sân ũng không nhìn thấy cô.



Anh đi lên đi xuống không ngừng thở hổn hển, anh đứng trong sân, nhìn sương mù dày đặc bốn phía, nét mặt trở nên nghiêm trọng.



Chẳng lẽ cô thừa dịp anh không để ý mà chạy trốn sao?



Nếu vào lúc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-vo-co-gai-yeu-phai-em-roi/3177854/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đoạt Vợ: Cô Gái, Yêu Phải Em Rồi
Chương 72: Cô bỏ đi rồi sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.