CHƯƠNG 17
Lý Toàn vốn là võ tướng, thân thể cũng rất cường tráng, sau khi được đại phu trị liệu, chỉ hai ngày sau vết thương trên vai hắn đã không còn trở ngại, thấy hắn từ từ khỏi hẳn, Phượng Lăng cũng không nén được mà lộ ra vài phần vui mừng.
Nhưng mà, có một số việc Phượng Lăng lại không muốn đề cập tới, Lý Toàn hiểu rất rõ tính cách của Phượng Lăng, cũng biết được sự vô lễ của bọn sơn tặc ngày đó vẫn như cục đá nghẹn ngang trong họng y, tuy rằng Phượng Lăng không nói ra trước mặt gã, nhưng Lý Toàn vẫn biết y đã bí mật triệu hồi hai gã thị vệ, sai bọn chúng mang tín vật của mình tới chỗ quan phủ để bọn chúng dẫn binh lên núi tiêu diệt sơn tặc, ngay cả một người sống cũng không lưu lại, thi thể thì bị ném vào trong núi cho chó sói ăn thịt, những điều này có thể thấy được trong lòng Phượng Lăng có bao nhiêu phẫn hận.
Lý Toàn có thể hiểu được cách làm của Phượng Lăng, hơn nữa chuyện này cho dù Phượng Lăng không hạ lệnh thì Lý Toàn hắn cũng đã có chủ định đi xử lý đám sơn tặc kia, chỉ là hắn không nghĩ ra, rõ ràng Phượng Lăng không cam lòng chịu nhục, thế nhưng khi đó vì sao lại tự miễn cưỡng bản thân mình phải thuận theo hành vi đê tiện *** đãng của bọn sơn tặc kia? Với thân phận của Phượng Lăng, căn bản không cần ban ơn cho một thần tử bình thường như hắn, cho dù Phượng Lăng có khoanh tay đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-tuong/3147838/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.