CHƯƠNG 5
Không hề nghĩ Phượng Lăng lại chú ý đến mình, Lý Toàn có chút thụ sủng nhược cả kinh trả lời : “Ta nghĩ về mẫu thân của ta.”
Phượng Lăng liếc nhìn hắn một cái: “Hóa ra ngươi cũng có mẫu thân?”
“Đúng, hôm nay là mười lăm, là ngày sinh thần của người, cho nên ta nhìn thấy trăng, lòng có chút nhớ nhung.” Lý Toàn thẫn thờ trả lời.
Phượng Lăng thầm kêu một tiếng ngạc nhiên, vẫn tiếp tục gặm thịt thỏ, y dừng lại một chúc rồi nói: “Sau khi hồi cung, ta sẽ tặng cho mẫu thân ngươi một phần thọ lễ thật lớn.”
“Lý Toàn thay mặt mẫu thân tạ ơn tam hoàng tử.” Lý Toàn thở dài hành lễ.
Phượng Lăng phất phất tay, tiện thể đem cái đùi thỏ còn thừa lại không ăn được nữa cho Lý Toàn rồi tỉ mỉ rửa tay. Thông thường sau khi ăn, hai người bọn họ mỗi người một việc, Phượng Lăng quay lại xe ngựa, còn Lý Toàn thì lặng lẽ thoái lui, cả đêm, hai người không nói với nhau câu nào, thế nhưng, hôm nay Phượng Lăng quay sang bắt chuyện, còn lệnh cho Lý Toàn phải ngồi bên cạnh bên mình.
“Thần không dám.” Lý Toàn sợ hãi nói.
“Ngươi muốn kháng lệnh.” Phượng Lăng chớp mắt, vẻ mặt cơ hồ như sắp tức giận đến nơi.
Lý Toàn bất đắc dĩ đành cẩn thận ngồi xuống bên cạnh y.
Phượng Lăng quấn chặt áo lông cừu quanh người, toàn thân trên dưới chỉ lộ ra mỗi khuôn mặt tuấn tú trắng nõn, khuôn mặt tựa như từ băng tuyết gọt dũa mà thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-tuong/3147817/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.