“Được rồi, giờ thì nên nói rõ về mối quan hệ của chúng ta một chút nhỉ?” Thịnh Nam liếc nhìn qua Uyển Khanh, nói.
Uyển Khanh như nhận ra được ý định của anh, cô ta có chút hoảng sợ vội vàng lên tiếng ngăn cản.
“Thịnh Nam, anh hãy nhớ đến lời của bác gái. Nếu như anh làm em tổn thương thì bác ấy sẽ...”
“Mẹ tôi sẽ chẳng thèm để ý đến em nếu như biết em gây ảnh hưởng đến tôi nhiều như thế nào đâu.” Thịnh Nam lạnh lùng đáp lại. “Với lại chuyện của tôi thì chẳng ai có thể quyết thay được.”
“Nhưng... Nhưng mà sao anh có thể đối xử với em như vậy. Chúng ta đã lớn lên bên nhau từ nhỏ, chẳng lẽ anh vì một người đàn bà mà nhất quyết muốn cư xử phũ phàng với em thế này sao? Cô ta có cái gì hơn em? Trước đây anh có bao giờ vì người khác mà đối xử với em như thế này đâu. Rốt cuộc cô ta có cái gì chứ?” Uyển Khanh bật khóc bắt đầu hét ầm lên.
Hạ Đình đang ngồi im lìm ở bên cạnh bị tiếng khóc của cô ta làm cho giật cả mình. Cô chẳng hiểu bọn họ đang nói gì cả, và tại sao Uyển Khanh lại phải khóc lóc ăn vạ như thế này. Chẳng lẽ đây là cách mà anh và cô ta yêu nhau? Kì lạ thật... cô thì có liên quan gì đến bọn họ mà giờ Uyển Khanh lại nói như thể cô đang cố tình phá hoại tình cảm của họ thế? Công bằng một chút đi chứ.
“Thật ra tôi và người yêu của cô không có liên quan gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-tinh-co-dau-bi-thay-the/905587/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.