Mấy ngày sau Hạ Đình đều không nói chuyện với Nghiên Dương, ban đầu là do cô dỗi không thèm để ý đến anh nhưng chỉ được đâu đó một, hai ngày thôi chứ sau đó thì dù cô có muốn anh cũng chẳng nói chuyện với cô. Hạ Đình cảm thấy vô cùng chán nản nhưng không hề có ý định xuống nước để nghe theo Nghiên Dương. Dù gì thì cô cũng đã quyết định rồi, anh giận thì cũng đành chịu thôi.
Vào tối trước ngày Hạ Đình chuẩn bị bắt đầu đi thực tập, cô đang chuẩn bị đi ngủ thì Nghiên Dương đột nhiên xuất hiện trước cửa phòng cô. Bình thường anh cứ đi đến tận nửa đêm mới về nhưng hôm nay mới mười giờ đã thấy anh ở nhà rồi. Cô nhìn vẻ mặt mơ hồ của anh, nghi hoặc hỏi.
“Anh uống rượu đấy à?” Cô hơi nghiêng người về trước thì ngửi thấy cả người anh toàn là mùi rượu, đứng ở một khoảng cách nhất định là đã ngửi thấy rồi.
“Ừ.”Nghiên Dương nói rồi chợt bật cười, nụ cười vừa ngố vừa kì lạ.
“Say rồi thì về phòng ngủ đi, đứng trước cửa phòng của em làm gì? Muốn em nấu canh giải rượu cho anh à?” Hạ Đình nói rồi ngáp một cái. Cô đang chuẩn bị đi ngủ, đến giờ hai mắt đang díp hết cả lại đây. Đây cũng chẳng phải lần đầu anh uống say, chẳng hiểu tại sao lại cứ đứng trước cửa phòng của cô làm gì. Ban nãy khi nhìn mở cửa nhìn thấy anh còn suýt chút nữa là hét lên, tưởng rằng trước cửa phòng mình có ma cơ.
Chẳng biết Nghiên Dương có nghe được mấy câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-tinh-co-dau-bi-thay-the/905584/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.