Mấy ngày sau khi Lạc Mai rời đi, Hạ Đình bị suy sụp tinh thần nghiêm trọng. Trước mặt Nghiên Dương cô vẫn tỏ ra bình thường nhưng khi về phòng thì y như rằng lại ôm gối nằm khóc. Tính cách của Hạ Đình khó kết bạn, trong đời cô có vài người cô thực sự xem trọng thôi, Lạc Mai chính là một trong những người đó. Giờ cô ấy đã đi, còn có khả năng sẽ định cư luôn ở bên nước ngoài. Sau này cũng không phải là không thể gặp lại nhưng xa mặt cách lòng, ai có thể chắc chắn được vài năm nữa hai người vẫn còn thân thiết như trước?
Càng nghĩ Hạ Đình lại càng cảm thấy buồn, buồn rồi lại khóc. Khóc xong mệt quá thì ngủ, ngủ dậy lại cảm thấy nặng nề rồi tiếp tục suy nghĩ linh tinh. Nhiều khi Hạ Đình cũng cảm thấy mệt mỏi với chính những suy nghĩ tiêu cực của bản thân. Cô mới có hai mươi mốt tuổi thôi, còn chưa ra trường và chính thức bước chân vào xã hội nhưng lại có những suy nghĩ tiêu cực với mọi thứ. Không biết có phải do việc mất trí nhớ khiến cho tính cách của cô khiếm khuyết hay không nhưng kể từ lúc trưởng thành biết suy nghĩ cho đến giờ chưa bao giờ Hạ Đình cảm thấy thật sự vui vẻ. Cô cứ có cảm giác bản thân chỉ đang sống tạm bợ và con người hiện tại của cô vốn chẳng phải cô. Sống như vậy thật sự rất mệt mỏi...
Sau mấy ngày được nghỉ, Hạ Đình phải quay trở lại trường học trong khi tâm trạng vẫn chưa ổn định trở lại. Cô đang học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-tinh-co-dau-bi-thay-the/905572/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.