“Nào, sao cứ phải suy nghĩ nhiều như thế làm gì nhỉ? Người ở đấy không ăn thịt đâu mà sợ, còn có chị đây cơ mà, nếu ai dám mon men lại gần mỹ nhân của chúng ta thì chị sẽ cho nó biết tay.” Lạc Mai vừa nói vừa kéo người bên cạnh mình tiến về phía trước. “Bình thường thấy mỹ nhân lạnh lùng cả năm không chịu mở miệng nói một câu thì tưởng là tư tưởng phải cứng rắn như đá chứ. Thế mà có mỗi việc đi vào đây vui chơi một tí thôi cũng sợ à? Em gái, chị thất vọng vì em lắm đấy.”
Lạc Mai tỏ ra khá khẩn trương trong khi người bị lôi kéo là Hạ Đình thì bình tĩnh hơn nhiều. Lúc này đang có kha khá người hướng ánh mắt nhìn về phía bọn họ, tò mò có, đánh giá có. Nói chung bây giờ hai bọn họ chính là những người nổi bật nhất ở lối ra vào của một quán bar sầm uất có tiếng.
“Nếu biết cậu dẫn mình đến nơi như thế này thì mình không đi đâu.” Hạ Đình nói một cách thờ ơ, cô đang khá giận nhưng vẫn cố kiềm chế. Cô ghét nhất là mấy chỗ như thế này, vừa đông người lại vừa tạp nham. Nếu như người đứng ở bên cạnh mà không phải là Lạc Mai thì Hạ Đình đã bỏ về từ lâu rồi chứ chẳng đứng ở đây để cô ấy lôi kéo như thế này đâu.
“Ơ kìa, chỗ này cũng chỉ là một nơi đến để uống nước như bình thường thôi, có cái khác là ở đây họ bán cả rượu với bật nhạc to hơn một chút thôi chứ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-tinh-co-dau-bi-thay-the/905562/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.