Editor – Tử Dương
Đổng Từ bị thanh sắt cứng này đè cả buổi, không nực mới lạ...
Đầu óc cô trống rỗng, lát sau mới thấy có gì đó không đúng, xúc cảm da thịt chạm nhau quá chân thật.
Không phải mơ.
Không phải nằm mơ!
Đổng Từ trợn to đôi mắt ngái ngủ, lập tức quay đầu, quả nhiên đập vào mắt là gương mặt tuấn tú quen thuộc đến không thể nào quen thuộc hơn, giống hệt giấc mơ ban nãy.
Đầu Đổng Từ đau như búa bổ, không hiểu tối qua mình lếch lên giường bằng cách nào, đã vậy còn bị con đười ươi này ôm ôm ấp ấp.
Trực giác mách bảo cô rằng, người ôm cô từ phía sau vẫn giống như trước đây, vẫn cái kiểu thích ngủ lõa thể.
Nhưng cũng may, cô còn mặc áo ngủ, tuy rằng sau một đêm an giấc, áo ngủ đã bị 'chà đạp' lỏng lẻo, mặc hay không mặc có khác gì đâu.
Thôi, tóm lại là vẫn còn mặc.
Đổng Từ cố gắng bình tĩnh, không sao cả, không sao cả, chỉ nằm ôm nhau ngủ theo kiểu trong sáng thôi mà, không phải sợ.
Có điều, cảm giác lạ lẫm đó khiến cô không tài nào ngủ tiếp, Đổng Từ dùng sức giãy ra, muốn thoát khỏi lồng giam của anh, cô vừa véo vừa đấm, còn khuyến mãi thêm hai nhát cắn, thế mà thằng nhãi nằm sau vẫn nằm ngủ ngon lành, chẳng nhúc nhích cục kịch gì cả.
Bùi Tứ Trăn chả buồn mở mắt, ánh mặt trời chiếu vào làm anh nhíu mày. Anh xoay người nằm yên, duỗi tay kéo Đổng Từ vào lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-the/3111435/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.