Editor – Tử Dương 
*** 
"Chia tay?" 
Đổng Từ còn tưởng mình nghe nhầm, cô nhìn Cố Diễm Sinh bằng ánh mắt khó hiểu. 
Cố Diễm Sinh gật đầu. 
Đổng Từ thấy anh ta không có vẻ như đang nói giỡn, ngạc nhiên hỏi: "Sao đột ngột vậy, trước đó hai người vẫn còn tốt lắm mà?" 
"Cũng không tính là đột ngột." 
Cố Diễm Sinh nghiêng mắt than thở: "Con cái chỉ là chuyện ngoài ý muốn, vả lại vì mắc chứng trầm cảm sau sinh mà Bạch Dung tự sát những hai lần, nên anh không dám từ chối yêu cầu của cô ấy. Lúc đầu, anh định chờ cô ấy hết bệnh rồi tính tiếp, là hàn gắn hay chia tay cũng phải chờ hết bệnh rồi mới nói, nhưng không ngờ... từ đứa bé đến trầm cảm, tất cả đều có nguyên do." 
Đổng Từ quen Cố Diễm Sinh được một thời gian khá dài nên biết anh ta có tài ăn nói, dễ thu hút người khác, và đương nhiên, hai từ 'nguyên do' là có dụng ý riêng. 
Kỳ thật không cần Cố Diễm Sinh nói thẳng, người sáng suốt đều biết Bạch Dung đã phí không ít tâm tư mồi chài Cố Diễm Sinh. Nhưng với một người luôn sống trong cảnh vô lo vô nghĩ, đầu óc đơn giản, lại ở nước ngoài suốt mười mấy năm như Cố Diễm Sinh thì khó lòng kiểm soát bản thân. 
Đổng Từ lắc đầu: "Nếu ai cũng như anh chắc lừa đảo thất nghiệp hết." 
Cố Diễm Sinh buồn cười: "Em thấy anh ngốc lắm à?" 
''Là do bản thân anh đòi hỏi quá cao nên mới dễ bị đạo đức ràng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-the/3111422/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.