Editor – Tử Dương 
*** 
Đổng Từ nghiêm túc nhìn Bùi Tứ Trăn nhưng không phát hiện ra sơ hở nào, biết anh nói thật, cô đột nhiên bật cười. 
Bùi Tứ Trăn giương mắt: "Em cười gì?" 
Đổng Từ cười đáp: "Thì ra có rất nhiều người xem hôn nhân như trò đùa." 
Bùi Tứ Trăn không thích cách dùng từ của cô: "Em đang nói chính em sao? Em cũng biết mình coi hôn nhân như trò đùa? Không hôn lễ, nhắm mắt gả đại vào nhà họ Cố, cứu vớt thể diện cho họ, rốt cuộc ý đồ của em là gì?" 
Một câu này, khí thế hùng hổ dọa người. 
Đổng Từ bất đắc dĩ. 
Bùi Tứ Trăn hừ lạnh: "Hay nguyên nhân nằm ở gã đàn ông ngoại tình đó?" 
Đổng Từ cười nhịn: ''Thiên Tứ, anh đừng quên, chúng ta vừa ngoại tình xong..." 
Bùi Tứ Trăn tức tối buông ly rượu xuống: "Câm miệng." 
"Được được." 
Đổng Từ ngoan ngoãn sửa vạt áo cho anh: "Chúng ta đã không còn là con nít nữa, anh cũng vậy, đừng vì chút vui vẻ nhất thời mà lôi giấy kết hôn ra cược với em." 
Bùi Tứ Trăn đè tay cô lại, dịu dàng vuốt ve, dù giọng lạnh lẽo: "Vậy em dám cược không?" 
"Sao không dám?" 
Đổng Từ ngẩng đầu cười cong môi: "Nếu thắng em được trả tự do, không bị anh theo dõi hay quản thúc, còn thua thì kết hôn thôi." 
"Em chắc chứ?" 
"Em có nói giỡn bao giờ?" 
Đổng Từ nhướng mày, điệu cười cợt nhã như trẻ con: "Người thừa kế Bùi thị đã dám lấy chuyện kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-the/3111400/chuong-40.html