Tỉ lệ người bên ngoài vào rất yên tâm thư thả giao thương cơm áo củi gạo, đều có thời hạn ra vào kẻ đến kẻ đi, ít phiền nhiễu khá hiếm khi bị khiêu chiến, đa phần chọn thương gánh trong Tinh Lâm chờ gặp Yêu Thú luyện tăng gân cốt, phần còn lại trong thành như Hàn Phi chờ được ai đó khiêu chiến có thể nói là phải xếp hàng, dẫu sao hắn cũng mới đến chưa bao lâu. 
Trong lòng hắn lo đối phương đổi ý, nén đi phấn khích, cố bày ra bộ dạng tiểu tử chưa trải sự đời, ngửa mặt cười, điệu ngữ nghênh ngang: 
- Ha ha, ta xem lão có mất trí không, cùng lắm lão như bọn hắn Luyện Khí Cảnh tầng năm, ta có thủ pháp tổ truyền ném vật cường hãn còn sợ lão sao! 
Lời Y vừa ra, ai nấy đang vây xem đều nhảy dựng, bối rối tựa trách mình như nào đứng hướng này cỗ vũ cho tên ngốc kia chứ, lời ra tiếng vào tiếp tục rộn rạo: 
- Ách.. tiểu tử này nơi nào đến vậy... Hắn có thật là võ giả không vậy? Vận khí tích tụ cô đặc hình bảo điểm gót lăng không, hình thế này còn không nhận diện được phần nào tu vi đối phương? 
Người khác lại nói: 
- Lão giả Viễn Tòng làm trong quân doanh khảo võ kỹ đã lâu, Y nổi bậc không gì bằng thực chiến, đồng cấp chưa thấy có người thắng qua.. 
Hàn Phi càng thêm mát lòng, sắc mặt vờ hoảng sợ tỏ ý do dự trước bàn tán của đám đông, không quên lặng người tựa toan tính tìm đường bỏ trốn. Lão giả Viễn Tòng găm mắt nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-the-tranh-thien/1015320/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.