Chương trước
Chương sau
Đường cũ đi ra, khung cảnh hỗn độn từ chằn chịt đến thưa thớt, hoang tàn cố sự. Bóng người chỉ lác đác một vài tên tán tu cô độc, xem bộ dáng bọn hắn không chừng cũng mới đến, chưa hay biết bạo tích bên trong.
Vượt qua lối vào ban đầu, lách theo hướng khác tránh đám lều láng đông người.
Huyết Hồ thân Yêu Tộc di chuyển trong rừng rất rành đường hướng, dù là những nơi chưa từng đi qua. Dường như bên trong mỗi cá thể Tộc loại này có cất giữ mảnh bản đồ vô tận.
Vậy nên Hàn Phi chọn để nàng dẫn đường, bản thân nhanh nhẹn theo sau.
Đến một góc khác của mảnh thềm địa trống trải nơi bìa rừng. Huyết Hồ dừng lại, chọn mõm đá cao nhảy lên, điều hướng cần cổ quét một vòng hít hít đánh hơi gì đó.
Hàn Phi lặng người chờ đợi, Y rõ ràng Yêu Tộc có khả năng đặc biệt nhạy bén với hoàn cảnh xung quanh, trong khoản cách xa và rộng.
Chẳng qua bao lâu, Huyết Hồ thân thể khẽ chuyển, rùng mình như kinh sợ điều gì, nhảy xuống bên cạnh Hàn Phi, gấp gáp thưa:
- Chủ nhân ta cảm nhận được không ít khí tức Nhân Loại cường đại bên ngoài, còn đang hướng dò xét qua đây.
Hàn Phi gật gù, điều này Y dường như đã liệu trước đám người Đoàn Đông Nhơn từng nhắc qua, bọn hắn nhanh tay mua đến tin tức bảo vật chưa có mấy kẻ tranh đoạt, liền nhanh chân đến trước.
Tin tức loại này thường không bán cho một người, cùng lắm nhận uỷ thác kéo giãn khoảng cách bán ra. Vậy nên chắc chắn còn nhiều nhóm vừa mới nghe được đang trên đường truy tầm, điều này không có sai, rất nhiều trận tranh bảo chậm tin tức một chút, chỉ còn ít tàn dư để thu thập.
Dù có là vậy cũng không ít kẻ muốn chạy qua ngó xem, biết đâu lại may mắn nhặt được đồ đáng tiền.
Hàn Phi vê cằm, thoáng suy tính một đoạn, lại hỏi:
- Ta xem bảo khí không gian của ngươi còn có hữu dụng khác, chưa được kích hoạt qua, ngươi có nguyện ý đưa ta bảo quản?
Huyết Hồ dâng đến Ngân Cầu, bộ dáng thành thật:
- Nguyện dâng chủ nhân, tùy ý sử dụng.
Hàn Phi cười gian:
Ta xem nó không hẳn là vật ngươi dễ dàng có được, vậy ta tạm giữ để giấu giếm các ngươi khỏi tầm rà soát của ngoại nhân, đến lúc an toàn sẽ trả lại ngươi.
Huyết Hồ cung kính trình bày:
- Chủ nhân tầm nhìn sâu rộng, Bảo Khí này là đại bảo của Tộc ta, không phải nguy cấp Tộc lão không dám xuất ra bảo bọc lấy Vương Thai.
Hàn Phi gật đầu nói:
- Bảo khí này có 3 tầng, đều có thể chứa vật sống, tầng 3 sinh khí nồng đậm nhất, tác dụng khác khi kích hoạt có thể dung nhập bên trong Linh Hải ký chủ.
- Ngươi giao ra chủ ấn, tiến nhập bên trong, ta hiện tại có thể đưa nó vài Thức Hải, nhưng tạm thời các ngươi trong đó chưa thể ra vào thoải mái.
Huyết Hồ tiếp tục một bộ dáng:
- Chủ nhân thần thông quảng đại, ta nguyện nghe theo sắp đặt.
Huyết Hồ dâng lên một túi lớn từ tốn thống kê:
Một số lấy từ bọn Hắc Hổ, toàn bộ tài nguyên của ta cộng thêm Ngũ Lang Nội Đan 5 viên, Hắc Hổ, Huyết Điểu thất giai hai viên, Tứ Hổ bốn viên tứ giai, Thảo Dược cấp 4/ 300 cây, cấp 5/ 500 cây, Tinh Hạch tam giai 60 viên, Tinh Huyết các loại. Nguyện đang lên cho chủ nhân.
Hàn Phi lấy bốn viên Nội Đan Hổ Miêu tứ giai, năm viên Huyết Băng Lang ngũ giai cùng Tinh Huyết bọn chúng, 100 Thảo Dược cấp 4, 100 Thảo Dược cấp 5, liền tay thu vào, điềm nhiên nói:
- Phần còn lại ngươi giữ đề thăng thực lực trùng kích thất giai, ngươi có thể không!
Huyết Hồ đồng tử linh động, không cân nhắc quá lâu, mạnh miệng quả quyết:
- Đa tạ chủ nhân chiếu cố, tiểu nô nắm chắc mười phần.
Hàn Phi chớp nhẹ vòng mắt thái độ đồng thuận câu trả lời kia, Huyết Hồ đợi qua hai hơi thở không nghe đối phương căn dặn thêm gì, liền vận khí lực chuyển quyền điều khống Ngân Cầu Bảo Khí thành điểm tinh quang ấn ký bắn đến Hàn Phi, bản thân hoá hình thể dạng khí ảnh, bay tọt vào tầng hai của không gian bảo khí.
Hàn Phi trích máu, vận dụng cổ pháp dung nhập Bảo Khí Ngân Cầu vào trong Linh Hải, giao cho Yêu Viên thủ hộ bảo quản. Hành động này tuy cân nhắc trước vẫn khiến phần đầu Y rung lắc đau buốt dữ dội.
Thủ Pháp này thường thấy ở cường giả lực lượng hùng hậu sự dụng, khi vật đưa vào là bảo khí không gian hệ đặc biệt, Linh Hải bọn hắn dày đặc khí lực bảo hộ, thân thể dẻo dai chịu đựng được cơn đau đả động.
Chính xác là Linh Hải bị đục thủng một lỗ từ bên ngoài vào, hệ khí bên trong tự biết khâu vá chữa lành. Người tu vi thấp khống lực chưa thuần, tổn thương lớn như này chịu không nổi, tổn hại căn cơ nghiêm trọng, xui sẻo còn bức kinh mạch vỡ nát.
Y nào không rõ ràng, bằng vào sự rõ ràng đó kết hợp tà thuật triệu hoán tà hình, loại cổ chú này khế ước người dùng có vay có trả, hắn xem đến cái trả dễ lấy ra được, tác dụng là đem tổn thương đáng lẽ phải chịu trên thân thể đánh ra phạm vi cây cỏ xung quanh.
Như loại hình thức Cách Sơn Đả Ngưu, lấy chính mình làm vật ở giữa dư âm cũng khó tránh. Lợi ích kết quả nhiều ít dựa theo hoàn cảnh dùng tà thuật kia tỉ lệ nghịch sinh ra.
Thu liễm khí tức xuống Luyện Thể Cảnh ngũ tầng vứt bỏ mặt nạ, Y trở lại tìm Đan Đồng.
Hàn Phi băng qua bình nguyên, đường trở về nhanh hơn lúc đi, hắn ngẫm nghĩ:
“Tài nguyên hiện tại chắc tạm đủ cho ta hoàn thiện phần Linh Khởi, chuyến đi này vừa tròn 10 ngày không biết tiểu tử kia hiện tại thế nào.”
Thị trấn nhỏ, nhà cửa san sát, xa xa còn thấy được những chiếc thuyền hàng đang cập bến. Hàn Phi đứng bên ngoài quán trọ, chăm chú quan sát một tên thiếu niên trắng trắng béo béo, thiếu niên kia mặc một bộ đồ vải màu sám cũ, bộ dáng vội vã chạy ra từ trong quán trọ sang một hiệu thuốc gần đó, cái dáng vóc này như một lão thương nhân tốt bụng đang bận bịu bán buôn.
Thiếu niên trắng trắng béo béo kia chính là Đan Đồng, Hàn Phi ngẫm ngẫm:
“Tiểu tử không tệ, không những không thảm hại gì, thậm chí còn béo ra”.
Ra vào liên tục nhiều vòng, Đan Đồng nhận phát giác ánh mắt ai đó đang quan sát mình, lúc nhìn lại, hắn chợt đứng sững ra, tròng mắt ươn ướt.
Đăm đăm nhìn qua một lúc liền bày ra dáng vẻ người thân lâu năm gặp lại, chạy vội đến choàng tay ôm lấy thân ảnh trong đáy mắt, nhưng không kiệp chụp vào thân Y, Y động tác tựa con Sóc, nghiên nhẹ thân tránh cái ôm kia.
Đan Đồng không để tâm xem xét toàn thân Hàn phi một lược, mắt tràn kích động nói:
- Ngươi trở lại, ngươi không sao là tốt rồi.
Lại vịn cánh tay đối phương lôi đi một hướng, giọng điệu gấp gáp:
- Ta dắt ngươi đi ăn một bữa thật sảng khoái!
Hàm Phi hơi sững ra, lại cười tít mắt giọng điệu ví von:
- Ồ, Ngươi không phải đang rất bận sao!
Đan Đồng gãi đầu cười trừ, đồng bọn này đang nói đểu Y, bất quá bọn hắn đã quen việc chọc ghẹo nhau, Y liền hếch mặt nói lời nhân vị cao cấp:
- Chỉ là một chút sinh ý, nhàn rỗi cũng không làm gì!
Cả hai vào một tửu quán Đan Đồng gọi nhiều món ăn và mấy bình rượu, không kiềm tâm tư thêm, Y lảo rảo tỉ tê:
- Huynh đệ, lúc có người báo với ta, ngươi đi tham gia săn bắt, ta rất lo lắng có ý định đi tìm ngươi, nhưng chờ mãi không có nhóm đi đến đó để xin cùng, được hai ngày lão già bên quầy khuyên ta an tâm chờ nhóm người đó dẫn ngươi trở lại, và bảo ta đến đó phụ việc.
- Ta thấy công việc này như xắp xếp cho ta, ta làm rất thuận lợi, không chỉ hiếm được không ít tiền, mà cơ thể còn thấy khỏe ra ngươi xem.
Nói rồi Đan Đồng rực lên ánh mắt hí hửng đứng dậy xoay xoay mấy vòng.
Hàn Phi mắt lộ tinh quang, xem xét cơ thể Đan Đồng thoáng đánh giá lẫn phân định:
“Luyện Thể Cảnh tầng bốn ư!, chỉ trong mười ngày cái tên này sao lại lợi hại đến vậy, lúc ta rời đi hắn vừa bước vào Luyện Thể Cảnh nhất tầng, đối với người bình thường, tốc độ tu luyện này đúng là quá khủng khiếp, nhất định là do vô tình tiếp súc với tài nguyên trân bảo nào đó”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.