Phó Lập Quần nói: "Tao không định làm về hành chính, mà cũng không đảm nhận nổi. Trong nhà của Dương Minh cũng tìm vị trí thực tập cho cậu ấy, làm HR. Học tâm lý thì cũng miễn cưỡng coi như phù hợp, tao nghĩ, sẽ...."
Phó Lập Quần im lặng thật lâu, Chu Thăng nhíu mày.
"... Ba chúng ta sẽ cùng chung làm gì đó?" Phó Lập Quần với vẻ mong đợi, tự mình đi vòng tròn xung quanh Chu Thăng với Dư Hạo, trong ánh mắt còn mang chút tha thiết.
Dư Hạo hiểu ý của Phó Lập Quần, nhưng cả y và Chu Thăng đều không trả lời lại, mặc dù trong lòng Dư Hạo cũng có ngành nghề mà mình yêu thích, nhưng những việc hệ trọng trong đời như này thì y vẫn luôn nghe theo ý kiến từ Chu Thăng, Chu Thăng gật đầu là y có thể.
Vì thế mà y quay sang nhìn Chu Thăng, ý bảo giao cho anh đó, anh đồng ý là được.
Thế nhưng Chu Thăng lại không trả lời, trong sự yên lặng này, Phó Lập Quần cảm thấy hơi bất an, một lát sau lại bổ sung nói: "Chị dâu mày nói sẽ chờ tao ba năm. Tính một năm thực tập này, tao có thời gian bốn năm, dù như thế nào thì trong bốn năm này tao cũng phải nên người đôi chút...."
".... Đương nhiên là chúng ta cũng đâu thể kiếm luôn được trăm vạn một năm ngay khi vừa mới tốt nghiệp được." Phó Lập Quần giải thích nói, "Chỉ cần có thể chứng minh được với ba cô ấy, với ba mẹ tao, với ba mày... chứng minh chúng ta 'tiến bộ'.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-mong/3012129/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.