Quyển 1: Vạn Lý Trường Thành
CHƯƠNG 18. TỪ BIỆT
''Trong dương quang có ta, trong gió có ta, trong đất trời có ta, trong mộng cũng có ta, ta vẫn luôn ở đây, chưa từng rời khỏi ngươi, ngủ ngon.''
-----------------------------------------------------
Cùng lúc đó, ở ngoài ngọn hải đăng, mực nước biển tăng lên không ngừng, con hải quái như đám cá mút đá tụ lại chỗ này, dùng xúc tu quấn lên tháp đèn, bắt đầu leo lên.
Sách vở trên giá càng ngày càng không an phận, mấy lần nhảy ra muốn đánh ba người, Tướng Quân bước nhanh hơn, vịn tay lên cầu thang nhảy vào, Dư Hạo bắt đầu chạy vội, đi theo phía sau bọn họ.
''Liệu có người gác cổng không?'' Dư Hạo nhớ đến người gác cổng cung điện của mình, là đối tượng y thầm mến, người bảo vệ nội tâm hắc ám là một người rất đáng sợ, đối với Thi Nê mà nói, phải chăng người gác cổng của cô bé là mẹ mình?
Tới tầng cao nhất, Tướng Quân thả Thi Nê xuống, nói: ''Tốt nhất thì đừng...''
Tầng cao nhất là một cái gác mái, bốn phía gác mái bồng bềnh bồng bềnh trông có vẻ mơ hồ, hình ảnh loang loáng, tựa như những bức ảnh trong hồi ức lửng lơ vờn quanh.
''Đây là cái gì?'' Dư Hạo nghi hoặc nói.
Tướng Quân và Dư Hạo mỗi người cầm một cái vũ khí, đã chuẩn bị sẵn tinh thần đối chiến, nhưng mà trên gác mái lại trống không. Hai người nhìn quanh bốn phía, Tướng Quân chợt phản ứng: ''Nhân cơ hội này, đi thôi!"
Trong phút chốc, đám lửa đen trước mắt bay tán loạn, tầng cao nhất của hải đăng hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-mong/234107/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.