Đoản đao xé không vun vút lao nhanh đến, Du Tử Dạ ngang ngược không tránh né. Đến khi lưỡi đao tưởng chừng như đã đâm xuyên vào lồng ngực Du Tử Dạ, thì y mới dẫm nhẹ một chân lướt trên mặt thuyền, nghiêng người sang trái lách khỏi đường đao, tay trái y nắm chặt lấy cổ tay của kẻ đang cầm đao điên cuồng lao tới, tay phải chỉ vừa vung lên cánh tay cầm theo đoản đao của kẻ đó đã vô thức lìa khỏi thân thể hắn, máu huyết nóng hổi theo đó bắn ra khắp nơi trên mặt thuyền, văng đến cả trên gương mặt lãnh ngạo của Du Tử Dạ. 
Rũ xuống tay trái, vừa buông tay, cánh tay đứt lìa đầm đìa máu huyết cùng đoản đao rơi xuống trên mặt thuyền, cùng lúc phát ra âm thanh bịch...leng keng...leng keng... Tiểu hài tử một thân áo bào bàn bạc nhiễm huyết, không cần minh nguyệt chiếu đến, trong đêm tối tự trở nên vô cùng chói mắt. 
Mọi người trên thuyền hít vào một hơi khí lạnh, không một ai dám thở hắt ra, càng không dám làm ra bất kỳ cử động nào. Bọn họ chứng kiến một màn kinh hồn tán đảm vừa rồi, dù nhận thức rõ chiêu thức của Du Tử Dạ cực kỳ quỷ dị, nhưng không người nào kịp nhìn thấy bất kỳ điều gì. Tất cả những gì mà bọn họ vừa trông thấy chính là sự quyết tuyệt, tàn nhẫn của y. Riêng Ôn Chu Hân có chút thất thần, không nhận ra vị tiểu lang quân trước mặt này. 
Rầm, Cát Nhị quỳ xuống mặt thuyền, ôm lấy một bên tay bị chặt đứt gào thét trong đau đớn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-huyet/3350333/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.