"Thật ngại quá, đã quấy rầy đến vị tỷ tỷ đây.Ta liền lập tức ly khai nơi này. Nhìn sắc trời chốc nữa có lẽ sẽ đổ một trận mưa to, tỷ tỷ cũng nên sớm hồi gia.", bỏ lại một câu khách khí, không đầu không đuôi Du Tử Dạ liền muốn nhanh chóng trở lại Đông Đô Đại Quốc Tự.
Sắc trời biến hóa cùng vị thiếu nữ này dường như không có mấy phần can hệ. Nhưng sắc mặt nàng biến hóa ít nhiều liên quan đến tên tiểu tử trước mặt. Nhiều năm như vậy, nàng tâm tâm niệm niệm một lần tái kiến vị tiểu lang quân năm xưa. Vô số lần hình dung vô số tình cảnh, nàng cùng vị tiểu lang quân tái ngộ, có hân hoan niềm nở, cũng có lâm ly bi đát. Tuyệt nhiên chưa từng có một màn trêu ngươi này. Người nhìn người, chẳng nhận ra người.
Nhìn theo bóng người lẩn thẩn rời đi, đôi mắt phượng hẹp dài của vị thiếu nữ khẽ cau, trong lòng dâng lên cỗ tư vị. Một lần quay lưng, liền qua bảy năm. Lần này quay lưng, liệu sẽ còn cơ hội gặp lại. Nghĩ như vậy, vị thiếu nữ từ trong những khóm hoa linh lan khom thân vuốt lại nếp nhăn trên vạt áo, cất bước theo gót chân vị tiểu hài tử. Hai bước ngắn bước thành một bước dài, dáng vẻ ung dung của nàng không che được những bước chân vội vã lúc này.
Chân trái có chút không thoải mái, Du Tử Dạ khập khễnh đi về hướng Thạch Dẫn, do đi không nhanh nên vị thiếu nữ dễ dàng đuổi kịp. Du Tử Dạ nghe thấy tiếng bước chân có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-huyet/3327271/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.