Đoạt Hồn Kỳ nghe xong nhảy nhổm hẳn người lên, hấp tấp hỏi rằng:
- Tịnh Tâm thiền tự, phải chăng là chi phái của Thiếu Lâm tỉnh Triết Đông? Mà trụ trì của chùa ấy là Tịnh Tâm lão phương trượng đó không?
Túy Đầu Đà lạnh lùng rằng:
- Đúng thế! Vụ án xảy ra vào khoảng canh ba, hai mươi ba tăng đồ trong thiền tự, hầu hết trên thiên linh cái mỗi người, ở Bách Nhai huyệt, đều bị cây châm kim vàng có ngọn cờ đỏ đâm thủng, chết một cách thảm khốc!
Đoạt Hồn Kỳ nghe xong cảm thấy nhẹ nhõm hẳn người, tiếp tục hỏi rằng:
- Anh cho rằng vụ án vô nhân đạo này do tôi gây lên đó ư?
Túy Đầu Đà khẽ nhích mép rằng:
- Ngọn cờ sọ người trên cây kim vàng, từ xưa đến nay, ta đã thấy ngươi dùng không biết bao nhiêu lần rồi! Huống hồ miếng da mà ngươi đã tước sống trên thân lão Phương trượng, cũng được làm thành hình cờ Đoạt Hồn Kỳ dán cửa chùa! Không phải ngươi thì còn ai vào đó?
Đoạt Hồn Kỳ hết thức bình thản hỏi rằng:
- Vụ này xảy ra hồi nào?
Túy Đầu Đà cũng chẳng thèm ngó Đoạt Hồn Kỳ, quay mặt sang một bên, rồi trả lời vắn tắt:
- Ba tháng về trước, ngươi tự biết rõ sao còn hỏi vờ làm gì?
Đoạt Hồn Kỳ gật đầu cười xong lại hỏi:
- Thế lần trước tôi lại Trường Sinh đảo của anh đây, cách nay đã được bao lâu rồi nhỉ?
Túy Đầu Đà như bực mình, ực ực uống một hơi vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-ky/2393429/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.