Độc chỉ Thôi Bác bèn tỏ ra ý mình: ngày tháng nay còn dài, kể từ nay mình sẽ lo hết bổn phận về anh em họ Chu, và sẽ coi anh em hai người này như A Hương, đều là con cháu của mình, truyền hết tuyệt nghệ của mình cho ba trẻ. Sau này sẽ đưa linh cửu của cha con Đông Phương Tướng về Hoàng Đảo để mai táng tử tế, và thế nào cũng lo điều tra về tin tức của Thiên Si Tây Đạo! Và nhất là tên kẻ thù đã dùng Lãnh điện tỉ thủ sát hại Chúa Hoàng Đảo, thế nào cũng phải tìm cho ra tên hung thủ này để báo thù.
Lúc này Chu Hoàng (xin quí độc giả hiểu cho từ đây Hầu Hạo đã lấy lại tên họ thật của mình là Chu Hoàng) nước mắt hai hàng thảm thiết rằng:
- Nay Lãnh điện tỉ thủ là vật sở hữu của lão bà bịt mặt. Nếu nói theo vậy, mụ này chính là thủ phạm đã sát hại những người thân của Thượng Quan hiền đệ, mà cũng là kẻ thù đã giết cha tôi, nay đã biết mụ già bịt mặt ấy ở Ai Lao Sơn bên Vân Nam, vậy anh em chúng tôi làm sao mà không đi trả ngay mối thù giết cha này cho được...
Câu nói này thốt ra, quả nhiên là có lý!
Liễu Mi rằng:
- Bây giờ chúng mình nên kéo nhau hết đi Ai Lao Sơn Vân Nam, kết liễu ngay hai mối huyết thù của nhà họ Chu và Thượng Quan rồi thủng thỉnh sẽ tính sau các chuyện khác...
Trong ý Liễu Mi, nàng cho rằng có đông người đi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-ky/2393314/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.