Tiếng rên từ trên cao vọng xuống những tiếng thở nặng nề,đau đớn … Tống Nguyên không chịu nổi khi có một người đang bị thương phải chịu đau đớn đang chờ được cứu giúp ở trên vách tuyết kia.
với kẻ thù chàng sẵng lòng băm xác, nhưng với người vô tội, lòng chàng mở rộng đầy lòng nhân ái, vị tha.
Lúc ấy nhìn lên, chàng thấy một giọt máu to như hột nhãn rơi vào tránchàng. Đích thị có người bị thương ở trên đó. tống Nguyên nhảy phóc lên, tay níu vào khe tuyết và đu mình lên, bò dần vào vách tuyết. Máu rảirác đỏ hồng vách tuyết trông thật ghê rợn.
Lên được năm trượng chàng thấy một miệng hang ăn sâu vào vách tuyết lơ lửng trên đầu mình.
chuyển vận kinh công, Tống Nguyên rướn mình được tới miệng nhìn vào. Tronghang tối đen như mục chẳng thấy gì, nhưng bên ngoài miệng hang lại mộtvũng máu nữa. Tống Nguyên đang phân vân thì tiếng rên não ruột lại vanglên. Quả thật tiếng xuất phát từ lòng hang tăm tối.
Quên hết nguy hiểm Tống Nguyên liền chui vào trong hang. tối hù, tối thui chàng phảingồi một lúc lâu để mắt quen với bóng đenvà triển vận nhãn lực quan sát.
Thời gian chừng hết chung trà Tống Nguyên bắt đầu nhìn thấy lòng hang, đôngthời tiếng rên phát lên như hướng dẫn thêm… Chàng thấy một lão Tóc Vàng, sắc mặt vàng ệch, gầy như que củi trong tấm áo vải thô như bao bố.miệng lão rỉ máu, đôimaawstnhắm nghiền, nhịp thở của lão thoi thóp nhưsắp chết.
tiếng động làm lão mở mắt. nhìn thấy Tống Nguyên ánhmắt thất thần ánh lên ánh vui mừng hy vọng. lão dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-chung/25698/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.