Ôn thần quắt mắt, rọi ánh hung quang vào Mã Phúc Toàn và gằn giọng :
- Ngươi không đồng ý thì lên thử xem ?
Mã Phúc Toàn liếc nhanh một lượt, khi ấy các cao thủ đã xếp thành một vòng tròn bao bọc lấy Ôn Thần, Ôn Hồn và Tống Nguyên.
Lại ho khan một tiếng, Mã Phúc Toàn nói lè nhè :
- Tại hạ đâu có ý kiến gì. Nhưng nếu tại hạ không đồng ý cũng là việc nhỏ, lòng người ở đây không phục mới là quan trọng.
Hắn lại nhìn quanh, xem có ai về phe với mình. Nhưng bọn ngừơi ấy cứ kẻ nọ ngó người kia, chưa dám xông lên.
Ôn Thần cười đắc chí :
- Nói thật khi huynh đệ ta nổi tiếng thì bọn các ngươi còn nằm trongbụng mẹ. Việc hôm nay có kẻ nào không đồng ý cứ việc ra mặt đi, khà khà…
Trong đấu trường im phăng phắc. Yên lặng rợn người. Ánh trăng đã bạc mầu, chiếu lạnh lùng khắp sân miếu.
Tống Nguyên mở tròn đôi mắt, trên khóe miệng máu không ngừng chảy. Các cơmặt co giật từng hồi, chứng tỏ Tống Nguyên bị thương rất nặng, và bộc lộ đau đớn vô cùng.
Thình lình Sa Mạc Chí Tôn cười một tiếng, phá vỡ bầu không khgí yên lặng nặng nề…
Lúc ấy sáu tên "Lục Ma Vương" của Lang Nham Bảo thẳng hang bước tới. Cao thủ các môn phái khác cũng lục đục đi lên.
Thì ra cả bọn đã hiểu ngầm với nhau. Không ai chắc thắng được Ôn Thần, ÔnHồn. Nhưng số đông xúm lại có hy vọng áp đảo được chúng…
Sa Mạc Chí Tôn buông một tràng cười lạnh lẽo, rồi bước thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-chung/25696/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.