Trong lúc tinh thần Tống Nguyên đang hoang mang, chàng lại nghe tiếng lão Mai Ninh nói:
- Việc làm rất đơn giản, đại hiệp chỉ cần điểm vào huyệt Khí Môn của tiểu tử kia là được.
Lão lại dằng giọng:
- Nhưng Bạch đại hiệp, chắc ngươi cũng biết trong mắt ngươi không thể cóhạt cát. Nếu ngươi không làm đúng theo lời ta, thì hãy coi chừng sinhmạng đứa cháu gái của ngươi.
Lão bật cười sặc sụa.
TốngNguyên cố ghìm sự phẫn nộ. Chàng đứng im nhu pho tượng, nhưng trong đầungầm suy nghĩ mưu kế. Tuy tức giận lắm, nhưng Tống Nguyên không dám hành động nóng nảy. Chàng biết mình xuất thủ lúc này thì sẽ hết sức nguyhiểm cho Bạch Anh đang nằm trong sự khống chế của lão già xảo quyệt kia. Tống Nguyên chỉ còn chờ xem thái độ của Bạch Nhị tiên sinh , người được tên ma đầu gọi là Bạch đại hiệp. Khi đó tinh thần tống nguyên rất căngthẳng.
Bỗng chàng nghe Bạch Nhị tiên sinh lên tiếng:
- Được, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi.
Ôi thật bất ngờ.
Thật kỳ lạ...
Tống Nguyên thầm nghĩ trong đầu:
- " Lẽ nào một cao nhân siêu nhiên, đại hiệp thoát tục như Bạch Nhị tiênsinh, nhà ẩn sỹ kỳ tài, Trong một phút lâm nguy lại chịu bán đứng ngườikhác hay sao? Và vì lẽ gì họ đưa nương tử Bạch Anh làm điều kiện traođổi? Ta phải hiểu cho được ngọn ngành".
Nghĩ như thế, rồi chàng ưỡn ngực can đảm nói:
- Bạch lão tiền bối xin cứ ra tay.
Mai Ninh đứng bên bờ suối bật cười:
- Bạch Mai cư sỹ, tại hạ không có nhiều thời gian nữa.
Hơi cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-chung/25692/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.